TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Không ngờ người này lại vừa ngu xuẩn vừa cứng đầu, mềm không được, cứng cũng không xong!

Không đúng!

Với kinh nghiệm nhiều năm làm ăn, nhìn người nói chuyện, Thẩm Tinh Độ nhanh chóng nhận ra điểm bất thường.

Nàng nhớ lại lời đầu tiên Nhạn Nam Phi nói khi nhìn thấy nàng…

Trong câu trách cứ ấy, rõ ràng ẩn chứa sự cưng chiều.

Nhạn Nam Phi nhất định rất yêu quý Phúc Phúc, không hề giống như lời hắn nói là không quan trọng.

Ánh mắt Thẩm Tinh Độ lập tức lóe lên tia sáng thông minh.

Nàng bất ngờ giãy ra khỏi vòng tay Nhạn Nam Phi, nhe răng uy hϊếp.

“Nếu ngươi không giúp ta, ta sẽ tuyệt thực tự sát!”

Thẩm Tinh Độ giận dữ trừng mắt nhìn hắn, lại thấy nét mặt hắn như đang nhịn cười.

Nàng lập tức nhận ra mình bị xem thường.

Chẳng lẽ Thẩm Tinh Độ ta là một tiểu động vật buồn cười sao?

Nàng bất ngờ lùi về phía cạnh bàn, một chân lơ lửng giữa không trung, hất mặt khıêυ khí©h.

“Ta mà nhảy xuống từ đây, cái chân hồ ly này sẽ gãy mất một cái!

Dù ngươi có là đại tướng quân thì chỉ cần ta kiên quyết, cũng sẽ có lúc tìm được cơ hội tự kết liễu!”

Khi thấy vẻ mặt Nhạn Nam Phi thoáng hiện nét căng thẳng, nàng biết mình đã đánh cược đúng.

Nàng rút chân lại, dõng dạc nói ra suy đoán trong lòng.

“Phúc Phúc thật ra rất quan trọng với ngươi, đúng không?

Nếu không, ngươi đã chẳng tự mình ngày đêm tìm kiếm như vậy.

Không có Phúc Phúc, ngươi không sống nổi!”

Ánh mắt Nhạn Nam Phi lóe lên một tia tán thưởng, nhưng nhanh chóng chuyển thành lạnh lùng.

Cổ Thẩm Tinh Độ lại bị hắn túm lấy, cả con hồ ly bị nhấc bổng lên, bốn chân lơ lửng co lại trông rất đáng thương.

“Thẩm Tinh Độ, ngươi rất thông minh. Nhưng người thông minh... thường không sống lâu.”

Thẩm Tinh Độ bị áp lực từ hắn khiến không thở nổi.

Nàng hiểu rõ, một đại tướng quân mà bị người khác nhìn thấu tâm tư thì sẽ nguy hiểm ra sao.

Nàng lập tức mềm mỏng lại, nhẹ nhàng vẫy cái đuôi lấy lòng.

“Chỉ cần ngươi giúp ta đổi lại thân thể, ta cam đoan sẽ giữ kín chuyện này!

Sẽ không nói với bất kỳ ai rằng ngươi xem trọng con hồ ly này tới mức nào.

Ta chỉ là một nữ tử khuê các.

Tương lai sẽ lấy chồng, làm sao có thể tùy tiện tiết lộ chuyện đại tướng quân si mê thú cưng?

Ngươi hoàn toàn có thể tin ta!”

Khi nói đến “tương lai sẽ lấy chồng”, nàng thấy lông mày trái của Nhạn Nam Phi hơi nhướn lên, có vẻ bị thuyết phục.

Ai ngờ hắn đột nhiên ôm nàng xoay ngược bụng lên trời, khiến tư thế càng thêm xấu hổ.

Thẩm Tinh Độ giãy dụa loạn xạ, không để ý đến cái chân bị thương.

“Không được nhúc nhích! Đây là thái độ cầu người của ngươi sao?”

Thẩm Tinh Độ tức tưởi dừng lại.

Hồ ly con mắt ươn ướt đảo sang hướng khác.

Co ro móng vuốt, mặc kệ hắn sờ.

Dù sao hiện tại nàng cũng chỉ là một con hồ ly, vật nuôi của hắn.

Nhưng bàn tay ấm áp của hắn đi đến đâu, chỗ đó như bị đốt cháy.

Mỗi lần hắn vuốt ve, thân thể nàng đều khao khát thêm lần nữa.

Tâm lý nàng mâu thuẫn dữ dội, thân thể lại vui sướиɠ ngoài ý muốn, khiến nàng vừa ấm ức vừa tủi thân, suýt khóc òa lên.

Nàng lén liếc hắn bằng ánh mắt đáng thương.

Nhạn Nam Phi rốt cuộc không chịu nổi điệu bộ tủi thân đó nữa, bực bội ném nàng qua một bên.

“Thôi, thật là phiền.

Sờ cũng không cho sờ, chỗ nào cũng không bằng Phúc Phúc!

Đúng là nên mau chóng đổi lại.”

Nghe đến "đổi lại", Thẩm Tinh Độ vội nuốt nước mắt.

“Nhạn tướng quân thật sự có cách đổi lại sao?

Nếu ngài có biện pháp, tiểu nữ nguyện dốc hết sức báo đáp ân tình này!”

Nhạn Nam Phi nhìn nàng chằm chằm, khẽ hừ lạnh.

Dường như chẳng mấy để tâm đến lời hứa hẹn đó.

Thẩm Tinh Độ thầm muốn nói mình có tiền, thậm chí có thể tặng cho hắn vài mỏ sắt.

Nhưng giờ nàng là một con hồ ly, lời nói nào có chút sức thuyết phục?

Nàng chỉ là tiểu thư phủ Thái phó, có thể báo đáp gì cho một đại tướng quân nắm giữ nghìn quân?

Chẳng lẽ... lấy thân báo đáp sao?

Hắn sẽ không hiểu lầm chứ?

Đang rối rắm tìm cách giải thích, Nhạn Nam Phi đã lên tiếng trước.

“Vài năm trước ta từng nghe nói ở Tây Vực có vu cổ thuật hoán đổi linh hồn.

Ta có thể phái người đi tìm hiểu, nhưng sẽ cần thời gian.

Trước mắt, ta có một cách tạm thời.”

“Cách gì vậy?” – Thẩm Tinh Độ chớp đôi mắt long lanh vì nước mắt, trông mong chờ đợi.

Lông mi dài thấm ướt, dính thành từng nhúm, khiến ánh mắt càng thêm ngây thơ đáng thương.

Nhạn Nam Phi lại bất ngờ hỏi

“Ngươi vẫn định lấy tên thiếu gia con nhà Lễ Bộ Thượng thư kia?

Ngươi vội vàng muốn đổi lại thân thể, là vì tranh nam nhân sao?”

7

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.