0 chữ
Chương 15
Chương 15
Thẩm thái phó không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ Nhạn Nam Phi lại coi trọng Thẩm Nguyệt Nga? Nhưng điều này thật khó xử bởi Nguyệt Nga đã được hứa gả cho Lục gia. Dù chưa chính thức qua lễ vấn danh nhưng hai bên trưởng bối đã đáp ứng.
Hơn nữa, thái độ của Nhạn Nam Phi đối với Nguyệt Nga vừa rồi cũng không giống như có ý đó.
Thẩm thái phó lại nghĩ đến Thẩm Tinh Độ đang hôn mê, liền lắc đầu gạt bỏ ý nghĩ hoang đường ấy.
Thẩm Tinh Độ mặc dù có dung mạo xuất chúng nhưng đàn ca không giỏi, cũng không tinh thông thơ phú. Ngày thường nhân duyên không tệ nhưng phần lớn là nhờ vào danh tiếng của phủ thái phó.
Bây giờ danh tiếng bị huỷ, ngay cả Lục Thiệu cũng chỉ nguyện ý nạp làm thϊếp.
Nhạn Nam Phi là ai chứ? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Thẩm thái phó lòng rối như tơ vò, đành chắp tay đáp lễ lại.
"Không dám, không dám. Nhạn tướng quân chính là cánh tay đắc lực của triều đình, có điều gì cần, xin cứ nói thẳng. Hạ quan nếu có thể làm được, nhất định sẽ hết sức hoàn thành, không dám chối từ."
Thẩm Tinh Độ xưa nay chưa từng thấy phụ thân đối đãi người khác một cách cung kính như vậy, không khỏi âm thầm kinh ngạc.
Nàng nép mình trong lòng Nhạn Nam Phi, lòng chợt dâng lên cảm giác an ổn khó hiểu. Có lẽ là ký ức của Phúc Phúc còn lưu lại trong thân thể, không nỡ xa rời chủ nhân, mới khiến nàng nảy sinh cảm giác thân thuộc đến vậy.
Ấn giám đã tới tay, lòng Thẩm Tinh Độ cũng yên ổn phần nào. Chờ khi rời khỏi phủ Thái phó, nàng sẽ lập tức nghĩ cách sai người lặng lẽ mang thân thể nàng ra ngoài. Nàng tuyệt đối không để phụ mẫu đem mình gả cho cái vị biểu ca vừa xa vừa lạ, chỉ để đổi lấy sính lễ cho Thẩm Nguyệt Nga!
Nghe phụ thân dò hỏi ý định của Nhạn Nam Phi, Thẩm Tinh Độ cũng không nén được tò mò, khẽ ngẩng đầu quan sát. Đáng tiếc, đôi mắt vừa hé mở liền chỉ thấy được yết hầu và cằm của hắn, không thể nào nhìn rõ biểu tình.
Chỉ nghe hắn chậm rãi nói.
"Chuyện không khó gì. Ta năm nay hai mươi ba, trong nhà có sáu huynh đệ tỷ muội, trên có hai ca ca, dưới còn có..."
Phu thê Thẩm thái phó nghe vậy, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, chỉ biết bất lực lắng nghe Nhạn Nam Phi thao thao bất tuyệt kể lể gia thế. Chỉ thiếu điều đem cả gia phả ba đời ra đọc cho bọn họ nghe một lượt.
Hai người càng nghe càng thấy mơ hồ, lại không dám mạo muội ngắt lời, đành phải nhẫn nại, cố tỏ vẻ chăm chú lắng nghe.
Mãi cho đến khi Thẩm Tinh Độ cũng bắt đầu gật gù ngáp dài, Nhạn Nam Phi mới từ tốn nói.
Hơn nữa, thái độ của Nhạn Nam Phi đối với Nguyệt Nga vừa rồi cũng không giống như có ý đó.
Thẩm thái phó lại nghĩ đến Thẩm Tinh Độ đang hôn mê, liền lắc đầu gạt bỏ ý nghĩ hoang đường ấy.
Thẩm Tinh Độ mặc dù có dung mạo xuất chúng nhưng đàn ca không giỏi, cũng không tinh thông thơ phú. Ngày thường nhân duyên không tệ nhưng phần lớn là nhờ vào danh tiếng của phủ thái phó.
Bây giờ danh tiếng bị huỷ, ngay cả Lục Thiệu cũng chỉ nguyện ý nạp làm thϊếp.
Nhạn Nam Phi là ai chứ? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
Thẩm thái phó lòng rối như tơ vò, đành chắp tay đáp lễ lại.
Thẩm Tinh Độ xưa nay chưa từng thấy phụ thân đối đãi người khác một cách cung kính như vậy, không khỏi âm thầm kinh ngạc.
Nàng nép mình trong lòng Nhạn Nam Phi, lòng chợt dâng lên cảm giác an ổn khó hiểu. Có lẽ là ký ức của Phúc Phúc còn lưu lại trong thân thể, không nỡ xa rời chủ nhân, mới khiến nàng nảy sinh cảm giác thân thuộc đến vậy.
Ấn giám đã tới tay, lòng Thẩm Tinh Độ cũng yên ổn phần nào. Chờ khi rời khỏi phủ Thái phó, nàng sẽ lập tức nghĩ cách sai người lặng lẽ mang thân thể nàng ra ngoài. Nàng tuyệt đối không để phụ mẫu đem mình gả cho cái vị biểu ca vừa xa vừa lạ, chỉ để đổi lấy sính lễ cho Thẩm Nguyệt Nga!
Chỉ nghe hắn chậm rãi nói.
"Chuyện không khó gì. Ta năm nay hai mươi ba, trong nhà có sáu huynh đệ tỷ muội, trên có hai ca ca, dưới còn có..."
Phu thê Thẩm thái phó nghe vậy, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc, chỉ biết bất lực lắng nghe Nhạn Nam Phi thao thao bất tuyệt kể lể gia thế. Chỉ thiếu điều đem cả gia phả ba đời ra đọc cho bọn họ nghe một lượt.
Hai người càng nghe càng thấy mơ hồ, lại không dám mạo muội ngắt lời, đành phải nhẫn nại, cố tỏ vẻ chăm chú lắng nghe.
Mãi cho đến khi Thẩm Tinh Độ cũng bắt đầu gật gù ngáp dài, Nhạn Nam Phi mới từ tốn nói.
7
0
2 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
