TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Khi Thẩm Tinh Độ tỉnh lại trong rừng với cái đầu đau như búa bổ, trời đã sáng. Nàng lảo đảo muốn đứng dậy.

Khoan đã, sao không đứng lên nổi? Hơn nữa, sao nàng lại thấp thế này? Cây cối sao lại cao như vậy?

Thẩm Tinh Độ đưa tay ra.

Đây còn là tay sao? Đầy lông mềm mượt, còn có cả miếng đệm thịt màu hồng.

Nàng lật tay, rồi lật lại, duỗi ra rồi nắm lại rõ ràng là… móng vuốt!

Không thể tin nổi, Thẩm Tinh Độ cúi đầu xuống nhìn, một cái đuôi to lông xù! Cả người phủ lớp lông đen óng mượt đến mức phản chiếu ánh sáng!

Đây chẳng phải là con huyền hồ hiếm có trên đời mà hôm qua nàng đã bỏ ra cả triệu lượng vàng để đấu giá trên chợ đen sao?

Sao nàng lại biến thành một con hồ ly rồi?

Mùa đông năm ngoái, nàng có tặng cho Lục Thiệu một chiếc áo choàng đen tự tay may. Khi đó, Lục Thiệu cầm lấy chiếc áo, khẽ nhíu mày nói: "Tinh Độ có lòng rồi, áo này đẹp lắm. Nếu có thêm cổ áo bằng lông hồ ly thì sẽ ấm hơn."

Lục Thiệu chỉ buột miệng nói thôi, nhưng Thẩm Tinh Độ thì không chịu nổi khi thấy người mình thích cau mày, liền luôn ghi nhớ điều đó.

Hồ ly bình thường sao xứng với Lục Thiệu ca ca của nàng được? Phải là huyền hồ quý giá, độc nhất vô nhị mới xứng với áo choàng ấy.

Nàng đã sai người truy tìm suốt gần một năm, mới có manh mối. Vừa bỏ ra số tiền lớn mua được con hồ ly này, ôm nó chưa được mấy bước thì nó vùng ra, chạy vào rừng sâu.

Thẩm Tinh Độ sao có thể để yên? Nàng liều mạng đuổi theo qua hai ngọn núi.

Con hồ ly bị đuổi đến bờ vực và leo lên cây, một tia sét từ trời giáng xuống người và hồ ly cùng bị sét đánh trúng.

Khi tỉnh lại, Thẩm Tinh Độ đã biến thành hồ ly! Lại còn là… hồ ly đực!

Vậy thân xác nàng đâu rồi? Nàng không dám tưởng tượng nếu con hồ ly đực kia tỉnh lại trong cơ thể của nàng sẽ làm gì!

Sau khi biến thành hồ ly, thính lực của Thẩm Tinh Độ tăng mạnh. Đôi tai lông xù động đậy, nàng nghe thấy tiếng hai người đang cưỡi ngựa đến gần:

“Nhị thiếu gia, thời tiết lạnh thế này còn săn được hồ ly sao?”

Một giọng nói quen thuộc đáp lại với ý cười:

“Phải cố gắng tìm kiếm thì mới có thể yên lòng, đúng không? Quan trọng là tấm lòng thôi. Chỉ cần nàng ấy biết ta ra ngoài săn từ lúc trời chưa sáng là được”

Mắt Thẩm Tinh Độ sáng rực lên, đó chính là người mà nàng ngày nhớ đêm mong, người từ nhỏ đã đính hôn với nàng, Lục Thiệu!

Từ khi nàng ngã bệnh, đã nửa tháng rồi không gặp Lục Thiệu. Dù nàng không nghi ngờ lòng dạ hắn thay đổi, nhưng vẫn không kiềm được nỗi nhớ.

Thẩm Tinh Độ quá xúc động, tuyệt đối không nghe nhầm!

Không kịp nghĩ ngợi thêm, dù rõ ràng vừa rồi Lục Thiệu nói mình đi săn hồ ly, còn nàng bây giờ lại chính là con hồ ly lớn, lông huyền sắc sáng bóng.

Bốn chân nàng như đánh nhau, chạy hết tốc lực về phía giọng nói vang lên. Như một chú chó đen chạy về phía chủ nhân, mắt long lanh ánh sáng.

Nhưng từ xa nàng đã nghe thấy Lục Thiệu vội hét lớn: “Đợi đã, đừng bắn!”

Nhưng hắn vẫn chậm một bước, không ngăn được người kia.

Thẩm Tinh Độ thấy người bên cạnh Lục Thiệu giương cung nhắm thẳng vào mình, sau đó là tiếng mũi tên xé gió.

Ngay sau đó, cơ thể nàng trúng tên, bay ngược ra sau.

Chân sau đau buốt, đau đến nỗi nàng không kiềm được mà rên lên: “Auuu! Auuu!” đầy thảm thiết.

Hai người kia thúc ngựa đến.

Thẩm Tinh Độ đau không chịu nổi. Khi nghĩ rằng người trong lòng đến cứu mình, bao ấm ức trào dâng.

10

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.