TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Hà Nhật Hạ thấy việc tặng cho cậu em bán trứng kia mấy cái mochi cũng không thành vấn đề, em ấy nhiệt tình như vậy, hơn nữa sau khi cậu ấy ăn xong, nếu thấy thích thì lần sau có khả năng sẽ mua, còn có thể quảng cáo miễn phí cho cô, như vậy cũng không lỗ. Cô bèn động đậy nhẹ cổ tay bị ai đó nắm chặt đến toát mồ hôi:

"Nghi bỏ tay ra, để em đi lấy bánh."

Tạ Đông Nghi nghe một câu nói này mà lòng mềm nhũn, em gái mùa hạ của cô có giọng nói thật dễ nghe, nhất là sau khoảng thời gian xa cách thì âm thanh này càng khiến trái tim cô rục rịch ngứa ngáy.

"Chị đi lấy cùng em!" Chị gái họ Tạ mặt dày kéo theo bà chủ Hạ vào bếp, còn tiện tay kéo luôn cửa kính, lưu loát ngăn cách hai người với thế giới bên ngoài.

"Nghi kéo cửa làm... ưʍ... " Hà Nhật Hạ bị ai đó ngang nhiên cưỡng hôn. Cổ tay vừa được giải phóng thì cả người đã bị bao vây chặt chẽ trong vòng tay của người cao hơn.

Từng nụ hôn mang theo cả nhớ nhung lẫn giận hờn, đan xen cả một chút trừng phạt, hối hả rơi trên đôi cánh môi đỏ, đến cả hai bên khoé môi cũng không ngoại lệ. Đặc biệt là nốt ruồi nâu đỏ bé xíu bên phải sát viền môi dưới, được chị gái họ Tạ chăm sóc nhiệt tình đến nỗi muốn bay cả ra ngoài.

"Thôi... mà... Nghi... ưʍ..." Hai bàn tay nhỏ nhắn của Hà Nhật Hạ cố gắng mãi mà không đẩy được ai kia đang hăng hái gieo trồng mật ngọt, khó khăn lắm mới ngắt quãng cầu xin được mấy chữ mà người ta lại không hề có ý tứ để vào tai.

Cô xấu hổ nhìn ra phía cửa kính ngăn cách gian bếp với gian bán hàng, may quá lớp ri đô che chắn đã được kéo ra sẵn, không thì một màn đỏ mặt này sẽ bị mọi người nhìn thấy hết rồi.

Tạ Đông Nghi si mê hôn hít đến sắp không khống chế nổi, nhưng rất may cô vẫn còn vớt vát được chút lý trí mà cố gắng dừng lại, bên ngoài còn có người đợi, đành để dành đến tối lại tiếp tục cũng được. Nghĩ như vậy nên cuối cùng cô cũng luyến tiếc tách ra mà thủ thỉ:

"Tạm tha cho em, lần sau phải đền bù cho chị gấp đôi, à mà không, gấp trăm lần!"

Nhưng mà cô vừa nói dứt lời xong thì bắt gặp ánh mắt long lanh giận hờn của em gái mùa hạ thì không kìm được, lại hung hăng dán đến hôn hôn mấy cái nữa mới không tình nguyện mà thoả mãn cười nham nhở lấy lòng.

Hà Nhật Hạ được buông tha mà ấm ức, đây là chị ấy tha cho cô sao? Đúng là nói một đằng làm một nẻo mà. Nhưng ngoài dự đoán, cô không hề thấy chán ghét mà ngược lại còn yêu thích cảm giác thân mật này, cô không biết mình hành động như vậy là đúng hay sai nữa.

"Lấy bánh nào để tặng cho cậu ấy?" Tạ Đông Nghi cúi xuống cạ cạ sống mũi thon gọn của cô lên đầu mũi nhỏ xinh của em gái mùa hạ rồi nhỏ nhẹ hỏi.

Một câu này nói xong khiến Hà Nhật Hạ bừng tỉnh, cô vội vàng cầm lần lượt ba chiếc mochi trứng muối với ba loại nhân khoai mịn khác nhau, đặt vào hộp giấy hình chữ nhật có nắp đậy trong suốt, dùng gim bấm cố định chắc chắn, rồi không thèm nhìn mà đẩy đến trước mặt ai đó:

"Nghi cầm ra để Bảo Ngọc cho vào túi ni lông có quai xách rồi đưa cho cậu ấy."

Tạ Đông Nghi nén cười mà thu gom hết biểu cảm đáng yêu của em gái mùa hạ nhà cô, cô rất thích nghe em ấy gọi cô là "Nghi". Cách gọi này vừa thân mật lại vừa riêng biệt, vừa dễ thương lại mang tính sở hữu.

Càng nhìn người trước mặt giận dỗi cô càng yêu thích, càng muốn... làm thêm chút gì đó. Nên là Tạ tổng lại tham lam cúi xuống, hôn một cái thật kêu lên nốt ruồi xinh xắn rồi mới ngoan ngoãn cầm hộp bánh ra ngoài.

Cửa kéo lần nữa đóng lại, gian bếp nhỏ thơm lừng mùi gạo nếp rang, nước đường gừng và trứng muối, đậu xanh, khoai môn và ruốc thịt lợn vàng ươm xen lẫn hương vị mặn ngọt đến mê hoặc, cùng với bà chủ Hạ xinh đẹp còn bận rộn ngây ngốc.

Hà Nhật Hạ không tiếng động vuốt ve hai viền môi mỏng, nơi vẫn còn chân thật dấu vết mà ai đó để lại, và cả nốt ruồi bé xinh nữa, nơi mỗi lần thân mật, chị ấy đều cưng chiều mà hôn hít thật lâu.

"Sự kiện mùa lạc năm đó, cô đã giúp anh trai tránh được kết cục không tốt, liệu với chuyện tình cảm của hai người, cô có thể... cải biến được hay không?"

8

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.