TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 47
Chương 47

Từng sợi tóc như có thể hô hấp, không ngừng hấp thu làn sương đen dày đặc trong không khí. Rồi ngay sau đó, trên tóc xuất hiện những chiếc lá xanh và nụ hoa đỏ. Thì ra, đó không phải tóc mà là dây leo màu xanh đậm gần như đen!

Nụ hoa thi nhau nở rộ, căn phòng lập tức ngập tràn hương thơm ngọt ngào. Cơ thể Bán Hạ như vừa uống tiên dược, từ gầy gò ốm yếu trở nên đầy đặn, khuôn mặt tái nhợt cũng ửng lên sắc hồng, ngũ quan trở nên sắc sảo hơn, toát lên vẻ quyến rũ trưởng thành mà trước đây chưa từng có hoàn toàn khác với hình ảnh yếu ớt ngày nào.

Khoảnh khắc đó, Nam Tinh thậm chí cứ ngỡ mình đang nhìn thấy một công chúa biết phép thuật bước ra từ truyện cổ tích, đến cả nhịp thở cũng vô thức chậm lại. Anh đưa tay đón lấy cô công chúa đang từ từ hạ xuống nhưng dây leo trên người cô ngay lập tức rút hết vào cơ thể, như thể tất cả vừa rồi chỉ là một giấc mộng.

Nhưng anh biết đó không phải mơ, vì lòng bàn tay cô bỗng mọc ra vô số dây leo màu xanh đậm, từ từ cuốn lấy cơ thể anh, truyền một luồng sức mạnh ấm áp vào trong. Cả người anh như ngâm mình trong suối nước nóng, thoải mái đến mức ngón chân cũng không kìm được mà co lại.

Đột nhiên, môi anh bị cắn gấp gáp. Anh giật mình hoàn hồn là công chúa đang hôn anh. Anh hơi sững lại, rồi ôm lấy cô, mạnh mẽ đáp lại nụ hôn ấy.

"1m73." Bán Hạ vòng tay ôm cổ Nam Tinh: "Em cao lên rồi."

Có lẽ là nhờ đời này được chăm sóc tốt, lại thêm việc đêm qua hấp thụ không ít năng lượng trong sương đen, cơ thể cô đã tự động điều chỉnh về trạng thái tối ưu nhất. Không chỉ cao thêm bốn phân, vóc dáng cô còn trở nên cân đối, đường cong rõ ràng, làn da mịn màng ánh lên vẻ sáng khỏe.

Nam Tinh gần như không dám nhìn thẳng vào mặt cô. Vợ anh chỉ sau một đêm đã thoát xác khỏi vẻ yếu đuối, như một đóa hồng rực rỡ cuối cùng cũng bung nở, từng cử chỉ đều toát lên sức hấp dẫn khiến tim anh đập loạn, mặt cũng đỏ bừng.

Bán Hạ đang mải vui với việc sức khỏe và năng lực hồi phục, không chú ý đến chi tiết đó. Cô hớn hở nâng mặt Nam Tinh lên hôn nhẹ một cái: "Để em đo thử anh xem, em thấy anh cũng cao hơn rồi đó."

Quả nhiên, Nam Tinh đã cao thêm ba phân, giờ cao hẳn 1m89.

Nam Tinh hơi nghi hoặc, anh đâu có dị năng, sao tự dưng lại cao lên?

Rồi chợt nhớ đến dòng năng lượng mà dây leo truyền qua tối qua, anh lập tức nắm chặt tay Bán Hạ, lo lắng: "Vợ à, đêm qua dây leo của em truyền năng lượng cho anh, có ảnh hưởng gì đến cơ thể em không?"

Bán Hạ mỉm cười, bế bổng anh lên kiểu công chúa: "Anh nhìn em thế này giống bị ảnh hưởng sao?"

Hai người vừa ăn sáng vừa quấn lấy nhau, sau đó ôm nhau ngồi trên sofa mở điện thoại xem tin tức. Bán Hạ vừa mở WeChat đã thấy nhóm chat nhỏ của cô với Tô Diệu, Thái Viễn và Hàn Bưu tin nhắn đã vượt quá 99+, còn liên tục nhảy số. Cô ấn vào xem, mấy người kia đang bàn chuyện về sương đen.

Tô Diệu: “Tôi tỉnh dậy thấy trong phòng tối om, tưởng mình dậy sớm, ai ngờ nhìn điện thoại thì đã gần chín giờ!”

Hàn Bưu: “Ai chẳng vậy, bố mẹ tôi suýt tưởng mình bị mù luôn ấy!”

Thái Viễn: “Tôi vừa soi đèn pin thử, tầm nhìn chưa đến một mét mà đó là đèn pin siêu sáng đấy nhé!”

Tô Diệu: “Haizz, V-blog vừa đẩy tin, nói tối qua lúc sương đen tràn xuống, hầu như đường nào cũng xảy ra tai nạn liên hoàn, giờ bệnh viện chật kín người rồi.”

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.