TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26: Thời gian thư giãn hiếm hoi

Hương thơm từ phòng bếp nhanh chóng lan tỏa, thu hút ánh mắt của không ít người. Nhưng đáng tiếc, trong nhóm họ không nhiều người biết nấu ăn, nhìn thấy nguyên liệu An Tĩnh dùng thừa cũng không ai dám động vào.

Dù sao suốt hành trình vừa qua, ai cũng hiểu rõ An Tĩnh không phải người dễ đối phó.

Lâm Mộng Dĩnh vẫn không nỡ để những chị em của mình chịu đói. Thấy An Tĩnh đã ăn xong phần mì của hắn, cô liền hỏi:

"Chỗ còn lại các cậu ấy có thể dùng không?"

Ngay từ khi nấu ăn, An Tĩnh đã tháo kính bảo hộ, cởϊ áσ chống đạn, chỉ giữ lại vũ khí bên hông.

Không bao giờ dỡ xuống toàn bộ vũ khí của mình. Đây là bài học sinh tồn mà tận thế đã dạy hắn.

Nghe câu hỏi của Lâm Mộng Dĩnh, An Tĩnh nhướng mắt nhìn cô:

"Tùy em."

Rõ ràng hắn chỉ có ngoại hình bình thường, nhưng trong mắt Lâm Mộng Dĩnh lại mang một sức hút khó tả. Gương mặt tuy không có gì nổi bật, nhưng ai bảo hắn có thân hình quá đỗi cuốn hút chứ! Nếu là trước tận thế, chỉ cần nhìn dáng người của An Tĩnh thôi cũng đủ khiến cô ăn thêm vài bát cơm. Có điều… trước kia, e rằng Lâm Mộng Dĩnh chẳng buồn để mắt đến diện mạo của An Tĩnh.

Sau bữa tối, An Tĩnh đặt bát đĩa vào bồn rửa, sau đó xách theo trang bị lên lầu.

Nhìn bóng lưng hắn, Lâm Mộng Dĩnh le lưỡi, rồi ra hiệu bằng ánh mắt cho Chu Tuệ cùng mấy cô gái khác: "Mau đi nấu cơm!"

Cô từ tốn thưởng thức phần mì của mình. Cà chua và thịt bò được hầm mềm, hương vị vô cùng ngon miệng. Chẳng mấy chốc, cô đã ăn sạch cả phần ăn.

Trong lúc Chu Tuệ và mấy cô gái loay hoay chuẩn bị bữa tối, Lâm Mộng Dĩnh còn tiện tay lấy một quả cà chua từ rổ rau đã rửa sạch, cắn một miếng ăn sống. Vừa hay bị Chu Tuệ bắt gặp, còn bị trêu chọc một phen.

Không quan tâm đến mọi người dưới lầu, An Tĩnh tìm một phòng khách, khóa trái cửa. Hắn vào phòng tắm, cởi bỏ quần áo, mở vòi sen tắm gội, thậm chí xa xỉ đến mức xả một bồn nước ấm để ngâm mình.

Thực tế, cơ thể này từ lúc sinh ra đến giờ mới chỉ trải qua chưa đầy hai ngày, không đến mức quá bẩn. Nhưng với An Tĩnh mà nói, đã rất lâu rồi hắn không có cơ hội tắm nước nóng thoải mái thế này. Chưa kể, chuyện giữ gìn sạch sẽ đã trở thành một điều xa xỉ từ lâu.

Khi đó, môi trường không cho phép hắn yên tâm tắm rửa. Giữ gìn sạch sẽ chẳng khác nào tự tìm đường chết. Trong mắt những tên đàn ông cặn bã, đàn bà dơ mấy cũng vẫn là con mồi, nói chi sạch sẽ. Huống hồ cũng không có điều kiện để mà sạch.

Trừ khi những cô gái bám víu vào một kẻ có quyền lực ở căn cứ nào đó, có lẽ có thể sống dễ chịu vài ngày. Nhưng rồi, kết cục của họ đều bi thảm.

An Tĩnh nhắm mắt, thả mình vào làn nước ấm, khẽ thở ra một hơi thư thái.

Trong khi hắn đang tận hưởng thời gian thư giãn hiếm hoi, dưới lầu, mọi người lại đang bàn tán về hắn.

An Tĩnh mang về khá nhiều đồ. Trong số sáu nữ sinh còn lại cũng có hai người nấu ăn khá. Là Chu Tuệ và một nữ sinh được An Tĩnh cứu.

Họ nhanh chóng nấu xong bữa tối cho mười một người. Chủ yếu là mì sợi, đơn giản mà dễ làm, kèm theo một số món ăn phụ.

Bàn ăn trong biệt thự khá lớn, đủ chỗ cho nhiều người ngồi. Những ai không có chỗ thì tùy ý tìm nơi khác, nói chung không quá quan trọng.

Mấy chàng trai cao to cũng không câu nệ tiểu tiết, bưng luôn bát mì đứng ăn.

Tiếng bàn luận trong phòng được hạ thấp tối đa, không phải vì sợ An Tĩnh nghe thấy, mà là để tránh thu hút tang thi bên ngoài. Dù cửa sổ đã được che kín, ánh sáng trong phòng chỉ dùng đến mức tối thiểu, nhưng mọi người vẫn cẩn thận.

20

0

3 tháng trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.