TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 11: Độc

Vì vị mỹ nhân này chỉ là nữ phụ ít đất diễn, nên thiết lập khá mỏng, cũng cho phép diễn viên nhiều không gian sáng tạo, nàng là “hồng nhan họa thủy”, nhưng không định nghĩa cụ thể là kiểu hồng nhan nào.

Có thể là "trà xanh" yếu ớt hay "trà đỏ" kiêu kỳ, miễn sao không phá vỡ mạch chính là được.

Mọi người nhận ra, Đồng Chiêu đóng vai sủng phi này, ừm… nói sao nhỉ?

Quá đáng yêu.

Tương tác giữa nàng và Minh Đế vừa làm nũng vừa bán manh siêu ngọt, từ một bộ phim chính kịch kể chuyện lịch sử, cô diễn ra như phim thần tượng ngập tràn bong bóng hồng.

Đến phó đạo tuổi trung niên cũng suýt nữa lại tin vào tình yêu một lần nữa.

Nàng dường như không bị giới hạn bởi thiết lập nền, không hề sợ hoàng đế, từng câu nói từng hành động đều chọc trúng điểm yếu của “cẩu hoàng đế”.

Lúc ở cạnh Minh Đế, “Trần mỹ nhân” do Đồng Chiêu thủ vai có một tiểu động tác.

Nàng rất thích cầm lấy bàn tay to lớn của hoàng đế, ép gương mặt bé xíu của mình vào lòng bàn tay ấy, như một chú cún nhỏ sẵn sàng dâng cả tính mạng cho chủ.

Đôi mắt long lanh của nàng nhìn hắn, khiến một kẻ luôn bá đạo như Minh Đế cũng mềm lòng đến mức tan chảy.

Động tác nhỏ đó tạo ấn tượng sâu sắc, khán giả sẽ nhớ mãi.

“Xong rồi, bản năng của Đồng Chiêu hình như chẳng có tí xíu ‘ác nữ’ nào cả.” Anh thợ ánh sáng nói.

Rất được sủng, nhưng chẳng có chút khí chất của vai phản diện.

“Nhưng hai người họ tương tác dễ thương thật đấy, sau khi chiếu chắc chắn sẽ có couple mới nổi lên.”

“Ha ha, thôi đi, mấy khán giả nữ của phim ta ai mà không tinh mắt chứ…”

Cảnh quay suôn sẻ, hậu trường cũng đầy không khí vui vẻ.

Đúng lúc đó, một người biến sắc mặt: “Trương Mộng đóng vai hoàng hậu, chuẩn bị hạ độc thủ với Trần mỹ nhân, thuốc độc không màu không vị đã bị trộn vào canh hôm nay và đã đưa đến trước mặt Đồng Chiêu rồi!”

Cái gì?!

Trong thiết lập kịch bản, sự bất mãn của hoàng hậu với người biểu muội phải từ từ tích tụ mới hợp lý.

Mà Trương Mộng là kiểu diễn viên tính cách khá điềm tĩnh nữa cơ mà?

Biên kịch: “Có thể là do Đồng Chiêu diễn quá ngông, cả lễ vấn an cũng không đi, thái độ kiểu ‘ngủ với hoàng đế rồi thì chẳng cần lo cho nhà nữa’ khiến hoàng hậu vốn đã yếu bệnh càng thêm bất an.”

Phó đạo ngơ ngác: “Chỉ thế thôi mà định hạ độc á?”

Biên kịch biện hộ đầy tự tin: “Phải làm nhân vật thật cường điệu thì mới có sức hút, người vốn bình thường, nếu không cường điệu lúc thiết lập thì cốt truyện sẽ nhạt như nước ốc!”

Giờ thì đúng là quá cường điệu rồi.

Trần mỹ nhân còn chưa được phong lên chức đã suýt bị hạ độc.

Đạo diễn lập tức hạ lệnh: “Ra lệnh cho cung nữ bên cạnh Đồng Chiêu nhận chỉ thị cưỡng chế, đánh đổ bát canh!”

Chỉ thị cưỡng chế là mệnh lệnh trực tiếp khiến nhân vật thực hiện hành vi đơn giản.

Sau đó nhân vật sẽ có cảm giác “bị ma nhập” mà không rõ vì sao mình làm vậy.

Vì thế không thể dùng nhiều lần, khán giả sẽ phát hiện ra, chỉ có thể dùng lúc cấp bách để cứu nguy.

“Không kịp rồi!”

Trong màn hình, Đồng Chiêu đã bưng lấy bát canh sứ màu hồng.

Chiếc mũi xinh cao của cô hít nhẹ trên mặt canh.

Rõ ràng chỉ ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của gà hầm, thế mà cô lại khẽ nhíu mày, rồi bờ môi mềm mại cong lên thành nụ cười khinh miệt: “Chỉ có vậy thôi à?”

Việc xuyên nhanh đã mang lại cho Đồng Chiêu rất nhiều năng lực khác người.

Công pháp của thế giới tu tiên tuy không dùng được ở các thế giới không có linh khí, nhưng vẫn có thể luyện để cường thân kiện thể, giữ dáng làm đẹp.

2

0

1 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.