TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 10: Hồng nhan

“Đương nhiên rồi, tôi đã nói Chiêu Chiêu có năng khiếu mà.” Đạo diễn rất thích nghe người ta khen nữ thần của mình, lại càng thêm tin tưởng vào con mắt chọn người của bản thân.

Quay lại trong phim.

Minh Đế bị vẻ đẹp kia làm chấn động, đỡ Đồng Chiêu dậy, cho phép nàng cùng dùng bữa.

Trong bữa ăn, Đồng Chiêu hoàn toàn không hề có vẻ gì là lúng túng, không ngừng đưa ánh mắt đưa tình về phía Minh Đế, rõ ràng là kiểu hồ ly tinh chuyên nghiệp, mà Minh Đế cũng đáp lại bằng vẻ mặt dịu dàng đầy hứng thú, hiển nhiên bị thiếu nữ xinh đẹp và táo bạo này thu hút mạnh mẽ: “Vừa nãy trẫm rất may mắn…”

Hắn chợt dừng lại, cảm thấy lời này nói ra không hợp lắm.

Đồng Chiêu không thúc giục, chỉ chăm chú nhìn hắn.

“Suýt nữa thì đã bỏ lỡ một thiếu nữ xinh đẹp thế này.”

Trong phòng giám sát, nét mặt của nhân viên đều phức tạp.

Nam diễn viên chính Tống Vãn Trạc từ trước đến nay vẫn được biết đến là người nghiêm túc, chưa từng dính scandal tình cảm, lúc đóng phim thần tượng cũng toàn mang phong cách ông chú chính trực khiến fan nữ mê mệt.

Nhưng mà…

Cái tên hoàng đế mê gái đến choáng váng này là ai vậy trời?

Dù diễn rất đạt, đúng như tính cách của Minh Đế trong kịch bản, nhưng mà diễn đạt quá mức rồi đấy!

“Cái này…” Phó đạo cười nói rõ chân tướng: “Anh Vãn Trạc bị Đồng Chiêu dẫn nhập vào vai rồi đấy.”

Diễn biến tiếp theo trong kịch bản là: Minh Đế rõ biết mọi chuyện là do hoàng hậu và Trần gia sắp đặt, nhưng vẫn không cưỡng lại được mà sủng hạnh thiếu nữ họ Trần, và lập nàng làm “Trần mỹ nhân”.

Vì phải qua kiểm duyệt nên cảnh trên giường chiếu sẽ không quay thật, diễn viên cũng không cần làm gì “khó nói” trong khoang thực tế ảo, chỉ cần thiết bị tự động cài vào đoạn ký ức ân ái trước khi chuyển cảnh là đủ.

Để tăng khả năng “bản năng” của Minh Đế say mê mỹ sắc, biên kịch rất hiểu ý mà thiết lập đoạn ký ức mờ ảo này trở nên siêu phê, siêu lãng mạn.

Sau khi được phong làm mỹ nhân, Đồng Chiêu chỉ còn bốn phân cảnh.

Có thể tóm gọn bằng tám chữ: Làm trời làm đất, tham lam vô độ.

Phó đạo cười nói: “Anh Kiến giờ có thể yên tâm rồi chứ?”

“Phim bản năng thì làm gì có lúc nào yên tâm.” Đạo diễn thở dài: “Tôi vốn lo Đồng Chiêu không diễn nổi, dù những đoạn làm mình làm mẩy đã được lập trình vào đầu nhân vật rồi, nhưng theo tôi biết, Chiêu Chiêu là cô gái rất ngoan ngoãn, dễ chịu, không bao giờ làm cao, lại còn biết cảm thông, luôn quan tâm đến cảm xúc người khác…”

Lời vừa dứt, trong màn hình giám sát, Đồng Chiêu vừa được miễn lễ vấn an ngày hôm sau, liền thản nhiên không đi gặp hoàng hậu.

Đại cung nữ đi cùng lo lắng phân tích lợi-hại, nàng thì dửng dưng nằm vắt vẻo trên long sàng: “Hoàng hậu tỷ tỷ muốn mượn bụng sinh con, ta mới không để nàng toại nguyện, vào cung là người của hoàng thượng rồi, Trần gia có chìm trong lũ thì cũng chẳng can hệ gì đến ta.”

Cung nữ nghe xong càng thêm lo lắng, ám vệ đi nghe lén liền báo lại với hoàng đế, Minh Đế thì lại rất vui.

“Nguyên thoại ở đoạn này là gì vậy?” Đạo diễn hỏi.

Biên kịch: “Là than thở Trần gia đối xử tệ bạc, lợi dụng nàng, kiểu đáng thương ấy, tôi vốn định để khán giả thấy thương cảm, đáng hận thì tất có chỗ đáng thương mà.”

Nhưng nhìn Đồng Chiêu diễn thì chẳng thấy đáng thương tẹo nào.

Nàng vui cực kỳ, sống còn sướиɠ hơn ở Trần gia.

Khi bước vào quay Hologram, diễn viên sẽ được tải vào đầu phần thiết lập, ký ức và hành vi định hướng của nhân vật.

4

0

2 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.