Chương 41
Trở về qua khứ để yêu anh
Cô lại đi làm lại. Nhân viên của cô rất ngại cô giống như người làm ở nhà ngại cô, cô cầu toàn, khó tính, chẳng bao giờ thấy hài lòng, ko phải cô bắt chẹt cấp dưới, mà tính cô là thế, ngay cả những việc mình làm cô cũng chẳng thấy thỏa mãn bao giờ "Ko làm thì thôi, đã làm phải làm cho tốt nhất" đó là phương châm sống của cô, cả đời theo đuổi sự hoàn hảo, dù là người thành đạt, cô vẫn thấy chưa bao giờ đủ.
1 khách quen đặt tiệc sinh nhật rồi hủy ngang ngay gần buổi lễ, mọi thứ đã chuẩn bị hết cả, nhân viên của cô mặt chảy dài, gần 1 nghìn đồng Đông dương coi như đi tong, cô ko chấp nhận như vậy, 30 chưa phải là tết, phải tìm cách để gỡ gạc. Cô liên hệ với những hàng quen để chuyển số hoa và đồ trang trí đi, đồ ăn chuyển cho bếp ăn khách sạn, hoặc lại tìm quán quen nhờ giải quyết giúp, đến chiều coi như cũng xong, hòa vốn, cô thở phào nhẹ nhõm còn cấp dưới nhìn cô đầy ngưỡng mộ, cứ như anh hùng dân tộc, dưới thời của Lệ Hằng, những trường hợp bị bom hàng thế này cô ta toàn bổ đầu nhân viên bắt gánh nợ. Cô lập tức đi gặp bộ phận pháp lý của khách sạn, từ nay sẽ phải có đơn hàng đàng hoàng và nếu hủy đơn, khách sẽ phải đền bù, thời này người ta chưa làm thế.
Đang lui cui sắp xếp lại bàn tiệc, chỉ cần chỉnh đi 1 chút thôi, cùng những thứ đó trông lại khác rồi, dạy mãi mà nhân viên của cô vẫn ko cảm được nghệ thuật sắp đặt, cô có cảm giác ai đó đang bóp mông cô. Quay lại cô thấy 1 tên béo chắc đã say mềm mặt đỏ gay đang sờ sờ mó mó
-Làm trò gì thế? cô hỏi
Gã say vừa cười nhăn nhở vừa nói lè nhè
-À thì thấy mông em đẹp quá nên anh sờ tí.
"Sao đàn ông thích bóp mông thế nhỉ, vừa nghĩ cô vừa nhìn gã trung niên đầy khinh bỉ, bảo thích sờ chỗ khác nghe còn có lý, mông thì có gì hay. Mày nghĩ bà mày là ai mà lại dám động tay động chân chứ hả"
Tên béo vẫn chưa chịu dừng lại lao tới, lần này đích nhắm là bộ ngực cô. Rất bình tĩnh, cô lên gối.
Anh đến khách sạn đón cô đi ăn trưa, đấy là thỏa thuận của 2 người. Anh đưa cô đi làm, đón cô về, cùng đi ăn trưa, thỉnh thoảng ăn tối, nó như 1 cách giữ sợi dây liên kết, như cách nghĩ của anh hay 1 sự kiểm soát, như cách nghĩ của cô. Mẹ anh sau khi biết nguyên do cô bị xích đã gần như quỳ xuống mà cầu xin cô đừng bỏ đi, vì vậy cô đã hứa sẽ ko đi đâu hết, do đó anh tạm yên tâm, anh biết tính cô, 1 khi hứa cái gì thì chắc như đinh đóng cột, ko có chuyện nuốt lời. Vợ anh dạo này có cách ăn mặc đầy khiêu khích, váy thì ôm sát làm nổi bật lên cặp mông tròn lẳn, áo cũng vậy, bó muốn nghẹt thở, chèn ép bộ ngực vun cao, tưởng như chỉ cần cô thở mạnh là cúc áo bung ra hết để cho bộ ngực đồ sộ kia được tự do, thi thoảng, cô mặc đồ ren nửa kín nửa hở càng khiêu khích người ta, đã nhiều lần anh thấy cô đi ngang qua, đàn ông nuốt nước bọt ừng ực, anh còn thế nữa là. Anh cũng muốn cằn nhằn lắm nhưng mối quan hệ của 2 người đang rất căng thẳng anh sợ anh lỡ lời như giọt nước làm tràn ly, cô cương quyết bỏ đi thì phiền.
Lúc anh đến nhìn thấy gã béo đang bóp mông cô, anh vừa giận vừa sợ điếng người. Cô từng bị hãm hiếp, sau đó ngoài anh ra, bất cứ đàn ông nào chạm vào cô cũng giật nảy người, tuy cô bị mất trí nhớ, nhưng những điều ẩn trong tiềm thức liệu có bị kích thích mà bung ra ko, vả lại có cô gái nào thích gặp phải cảnh thế kia, và tất nhiên sẽ sợ chết khiếp ra, nhưng anh lầm, cô bình thản xử lí sự việc, ko cần anh can thiệp, chỉ cần 1 cú lên gối, cô khiến gã đàn ông to gấp đôi cô nằm lăn lộn dưới đất.
Quay lại nhìn thấy anh, cô bảo
-Đợi chút, sắp xong rồi.
Thấy mặt anh đầy lo lắng hoảng hốt, cô tiếp
-Lo cho tôi à?
-Ừ, vì em từng bị.. ,anh ngừng giữa chừng, mà cũng ko hẳn, vì em là vợ anh nên tất yếu là anh lo cho em!
Cô lẩm bẩm
-Cái con ngu nào lại để cho người ta cưỡng hiếp
-Thì tại đó là người quen của em nên em ko muốn gây tổn thương cho họ
-Ha, thế nên để họ tổn thương mình sao, ko phải ngu mà là con siêu ngu!
Vợ anh phiên bản này rất khác so với phiên bản trước đây, vẫn kiên cường, mạnh mẽ nhưng lạnh lùng tàn nhẫn hơn, làm anh đôi khi tưởng cô là bản sao của chính mình, ko sao hết, anh cũng vẫn rất yêu cô dù cô thế này, và cái tính sống có trách nhiệm của cô thì ko hề thay đổi, vì vậy cô vẫn quan tâm chăm sóc anh dù thật lòng anh ko biết có chút tình cảm nào trong đó ko. Chuyện vợ chồng thì quá tuyệt vời, giờ cô rất hay chủ động, ko ngại ngùng e ấp gì, việc anh giật bắn mình vì đang đứng thì cô nắm cậu nhỏ của anh là bình thường, ngay cả khi đang đi trên đường hay ở trong quán ăn, và chuyện anh ko thể tập trung ăn hết bữa ăn vì bên dưới chân cô khua khoắng lung tung ko phải là chuyện lạ. Cô thích thổi kèn, cô chẳng giấu, hứng lên là cô đòi, mút say mê dù anh có dựng lên ko cô cũng kệ, làm tình xong, xìu xuống hết rồi cô vẫn bắt ở yên đó, vậy là anh phải ở trong cô thêm 5 10 phút nữa cô mới buông anh ra. Nói chung, anh cực kì no đủ, lại được cho ăn toàn món ngon, ko đời nào anh để mất cô.
3
0
6 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
