TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45
Chương 45

Trong bóng tối sâu thẳm của đêm, hai tinh thần thể lặng lẽ nhìn nhau, không dám phát ra một âm thanh, sợ làm phiền giấc ngủ của Bạch Nặc Tư.

Dù không lên tiếng, nhưng qua ánh mắt, chúng vẫn có thể truyền tải suy nghĩ một cách rõ ràng, như thể hiểu ý đối phương từ lâu.

Báo đen không chút chần chừ, nhảy phóc từ giường xuống đất, lao tới mép giường của Bạch Nặc Tư. Nó nhanh chóng bày ra tư thế bảo vệ, như thể đang đối mặt với một kẻ xâm nhập nguy hiểm.

Rắn nhỏ: “....”

Rắn nhỏ ngừng lại, đôi đồng tử màu vàng kim sắc lạnh lóe lên một tia chế giễu. Nó vốn không định làm gì cả, chỉ muốn nhìn xem thầy giáo nhỏ thế nào, rồi sau đó rút lui. Nhưng hành động thách thức của báo nhỏ khiến nó thay đổi ý định. Một nụ cười lạnh lùng nở trên miệng Đằng Xà.

Không chút do dự, Đằng Xà trườn thẳng vào phòng, vượt qua báo nhỏ. Với tốc độ nhanh nhẹn, nó bò lên giường, nhẹ nhàng men theo chân giường và chỉ trong vài giây đã chui tọt vào trong chăn của Bạch Nặc Tư. Một tiếng "hưu" khẽ vang lên khi nó tìm được vị trí thoải mái, yên vị trên bụng của Bạch Nặc Tư.

Báo nhỏ đứng chết trân tại chỗ: "..."

Đằng Xà vươn người, đầu nhẹ nhàng tựa lên ngực của Bạch Nặc Tư, giống hệt như lúc nó vừa gặp Bạch Nặc Tư lần đầu. Quay đầu lại, nó lạnh nhạt nhìn báo nhỏ đang sững sờ, ánh mắt sắc bén như ra lệnh: "Mau đi ngủ!"

Báo đen : “....”

Báo nhỏ không thể tin vào những gì mình thấy.

Nó đứng đó, giữ nguyên tư thế phòng vệ, trợn tròn mắt nhìn rắn nhỏ đang cuộn mình thoải mái trong lòng Bạch Nặc Tư.

Trong chốc lát, báo nhỏ không biết phải hiểu như thế nào với tình huống này!

Qua vài phút, cuối cùng báo đen cũng hoàn hồn. Nó liếʍ môi một cách khó khăn, cái đầu nhỏ tròn trịa đầy vẻ ngơ ngác. Đôi mắt non nớt nhìn Đằng Xà, giọng run rẩy: "Đằng Xà, là huấn luyện viên trưởng bảo mày làm vậy sao?"

Nếu không vì sao mà đột nhiên rắn đen lại mò tới đây, còn hiện ra vẻ chiếm hữu với thầy giáo nhỏ như vậy?

Báo nhỏ không có hiểu...

Đằng Xà không đáp, chỉ nhắm mắt lại, tỏ vẻ không muốn giao tiếp. Điều này khiến báo càng thêm hoang mang. Nó cúi đầu lầm bầm, tự hỏi: "Chẳng lẽ... huấn luyện viên trưởng và thầy giáo nhỏ là người yêu? Nên mới ôm nhau ngủ thế này?"

Hoắc Nhiên Xuyên, qua cảm ứng với Đằng Xà, nghe rõ từng lời lẩm bẩm của hắc báo nhỏ. Gương mặt Hoắc Nhiên Xuyên thoáng chấn động, biểu cảm không thể tin nổi.

Sau khi cộng cảm cùng tinh thần thể ấu tể, chỉ số thông minh cũng sẽ bị hạ thấp, xem ra đầu óc của Hàn Bạch Dật, quả nhiên là thế rồi.

"Người yêu gì chứ," Hoắc Nhiên Xuyên tự nhủ, "Không có khả năng. Mới quen Bạch Nặc Tư được một ngày, làm sao có thể phát triển đến mức ấy? Để Đằng Xà ở lại đây cũng chỉ vì không yên tâm mà thôi."

áo nhỏ nhìn rắn đen không đáp lại mình, trong lòng bồn chồn không yên.

Hắc báo nhìn rắn đen vẫn không đáp lời mình, trong lòng càng thêm bất an.

Nó liếc nhìn Bạch Nặc Tư đang say giấc, cái đầu nhỏ nỗ lực suy nghĩ. "Cậu ấy rõ ràng là bảo mẫu mới của nhà trẻ Hoa Hồng, trước đây sống ở tận Hắc Điểu tinh hệ xa xôi. Làm sao có thể là người yêu của huấn luyện viên trưởng được?"

Nhưng nếu không phải người yêu, thì tại sao Đằng Xà lại cứ muốn dựa vào ngực của Tiểu Bạch lão sư thế kia???

3

0

3 tháng trước

3 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.