Chương 79
Quái vật trong kho lúa (2)
“Thịt heo rừng hun khói.”
“Quăng một miếng xuống đất đi.”
Ta Muốn Thành Tiên không nói hai lời, lập tức làm ngay.
Hai người nhìn chằm chằm vào miếng thịt heo rừng trên đất, Viên Thịt với Răng Gãy cũng không rời mắt, nước miếng chảy ròng ròng.
Hai người hai chó cứ thế tròn mắt đứng xung quanh nhìn chằm chằm vào miếng thịt. Thời gian từng phút trôi qua, một phút, hai phút, năm phút, mười phút…
Không có bất kỳ động tĩnh nào ngoài tiếng Viên Thịt nuốt nước bọt ừng ực..
Viên Thịt: “Chủ nhân, thịt heo rừng này là sao vậy? Là cho ta ăn đúng không? Ta không khách sáo đâu nha.”
“Đừng ăn!” Giọng nói của Tiêu Kiệt đầy lo lắng, trong lòng thầm nhủ chẳng lẽ mình tính sai rồi?
Rồi miếng thịt xông khói trước mặt từ từ biến mất, rõ ràng là bị hệ thống reset.
Viên Thịt nhìn cảnh đó mà tru lên một tiếng thê lương, đau lòng muốn khóc luôn.
Ngay giây tiếp theo, một ông lão gầy gò đội nón lá, mặc áo dài, cầm gậy trúc, mặt mày đen sì sì đột nhiên xuất hiện ngay giữa sân.
[Lão gia Điền (ma nhân), cấp 8, máu 160]
Lão gia Điền (ma nhân): “Hỡi ơi, đồ ngon vậy mà chúng bay dám phí phạm, ông đây phải dạy lại lũ xấc láo bay mới được!”
Vừa dứt lời, ông ta đã cầm gậy lao thẳng về phía hai người.
Tiêu Kiệt không những không sợ mà còn mừng thầm trong bụng, đúng như hắn đoán!
Điền Lý thị trông nom không cho ai nhặt đồ trong ruộng lúa, còn lão già này bản tính keo kiệt, thấy đồ ăn bị reset sẽ tự động nhảy ra. Vậy thì tên Điền Đại Ngưu kia chắc cũng có thể dùng cách này mà dụ ra được.
Lúc này trận chiến đã bắt đầu. Thực lực của lão già này còn thua xa bà quản gia, ông ta bị hai con chó quặp chặt hai chân, rồi ăn ngay một đòn Liệt Thạch trảm của Ta Muốn Thành Tiên, nằm gục xuống đất. Tiêu Kiệt còn chưa kịp ra tay thì trận chiến đã kết thúc.
Lão già này yếu thật, mới có vài chiêu đã nằm đo ván. Trên người ông ta rơi ra một chiếc chìa khóa và một cái nón lá.
[...
Chìa khóa kho lúa
- Công dụng: Dùng để mở cửa kho lúa.
- Miêu tả: Một chiếc chìa khóa hoen gỉ, có thể dùng để mở ổ khóa tương xứng.
…]
[...
Nón lá lão ông (giáp đầu)
- Bảo hộ đầu +3.
- Hiệu ứng: Trí tuệ lão làng, ngộ tính +1.
- Miêu tả: Một chiếc nón lá cũ mèm, có thể khiến người đội lộ vài nét thâm thuý. Biết đâu trong cái nón cũ nát này thật sự ẩn chứa chút trí tuệ bị người đời bỏ quên?
…]
Chiếc nón lá này bị Tiêu Kiệt lấy luôn, Ta Muốn Thành Tiên có mũ da, chẳng cần loại đồ trắng trơn này làm gì. Tiêu Kiệt hiểu rõ tác dụng của chỉ số ngộ tính, dù chỉ có +1 thôi nhưng có còn hơn không.
Hắn đội chiếc nón lên đầu, nhìn lại dáng vẻ mình cầm trường đao, đầu đội nón lá, đúng chuẩn phong cách giang hồ lãng tử.
Còn chìa khóa kho lúa thì có thể dùng ngay lập tức.
Hai người đi tới trước cửa nhà kho, Tiêu Kiệt nhìn cánh cửa lớn, trong lòng nghĩ: Không lẽ lối xuống hầm nằm trong này? Nhưng mà... cảm giác không giống lắm. Theo lý thì nó nên nằm trong nhà chính họ Điền mới đúng. Vậy trong nhà kho này rốt cuộc là có cái gì?
Nhìn cánh cửa nhà kho trước mặt, Tiêu Kiệt bất giác cảnh giác hẳn lên.
“Chuẩn bị sẵn sàng, có thể có quái đấy! Viên Thịt, lại đứng sát bên anh.” Hắn nhắc nhở.
Ta Muốn Thành Tiên đáp một tiếng, sau đó dẫn Răng Gãy đứng ngay trước cửa, cầm chắc rìu, sẵn sàng chiến đấu.
Tiêu Kiệt cũng hồi đầy cây thể lực, bẻ khớp ngón tay. Đảm bảo mình đang ở trạng thái tốt nhất rồi mới đưa tay chạm vào ổ khóa trên cửa.
Cạch! Tiếng khóa bật mở, cánh cửa kho lúa từ từ được đẩy ra.
Khoảnh khắc khi cánh cửa hé ra, trong bóng tối bên trong dần dần hiện lên một loạt ánh mắt đỏ lòm dọa cho Tiêu Kiệt giật cả mình.
Trong đám mắt đỏ chi chít đó lại nổi bật lên một đôi mắt đỏ to hơn hẳn. Tối quá hắn không nhìn rõ con quái vật kia lớn cỡ nào, Tiêu Kiệt bản năng lùi hẳn về phía sau. Đến khi thứ đó từ từ lộ rõ hình dáng, dù đã chuẩn bị tâm lý sẵn, hắn vẫn bị dọa đến lạnh người.
Đó là một con chuột khổng lồ dài hơn ba mét, to ngang ngửa một con trâu đực. Lông xám đen loang lổ, trên người còn có vết lở loét trông càng ghê tởm hơn. Đôi mắt đỏ ngầu ánh lên vẻ hung tợn khát máu.
[Kẻ Nhai Xương (chuột khổng lồ mập ú) cấp9, máu 500.]
Adu! Khui hẳn con BOSS luôn kìa!
Toang, lần này coi như toang thật rồi!
Ngay khoảnh khắc nhìn thấy con chuột khổng lồ kia, da đầu Tiêu Kiệt lập tức tê rần. Một con chuột cấp 9, sau lưng còn nguyên một bầy chuột bự làm lính, trong khi hắn chỉ mới cấp 3... Đánh bằng mắt?
Đúng là game này chỗ nào cũng toàn bất ngờ, ai mà nghĩ trong cái kho chứa nát bươm này lại chui ra nguyên đám quái vật như vậy. Bây giờ hắn có hối hận cũng muộn, chỉ còn một cách thôi!
“Chạy!!!” Tiêu Kiệt hét lên một tiếng, sau đó quay đầu bỏ chạy không thèm nghĩ ngợi. Đùa à, một con BOSS cấp 9, thêm cả đám quái con phía sau, nếu bị vây lại bọn họ xác định sẽ bay màu trong giây lát luôn.
Ta Muốn Thành Tiên rõ ràng sững người ra một chút, dù trước đó Tiêu Kiệt đã dặn hễ nghe thấy bảo chạy là chạy ngay, nhưng mấy hôm nay cày quái lên cấp quá suôn sẻ thành ra cậu ta cũng quên béng mất lời dặn đó.
Mãi đến khi thấy con chuột khổng lồ dẫn nguyên bầy chuột to như heo rừng phóng ra khỏi cửa kho cậu ta mới bừng tỉnh, hoảng hốt quay đầu chạy. Nhưng đã muộn. Trong chớp mắt, con chuột khổng lồ đã lao tới trước mặt cậu ta, nhảy bổ tới như muốn nuốt chửng người trước mắt.
1
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
