TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 66
Bù nhìn ma hoá

"Quác quác quác, con người? Anh nghe hiểu được tiếng quạ hả? Quác, anh là thứ gì vậy?"

"Quác quác quác, chắc là yêu quái biến thành."

"Quác, nghe thử anh ta muốn nói gì đã, con người đâu có bay được, chắc cũng không làm gì được chúng ta đâu."

Ba con quạ lượn vòng vòng trên đầu Tiêu Kiệt, kêu la inh ỏi. Những gì chúng nói Tiêu Kiệt nghe cực kỳ rõ ràng, nhưng rơi vào tai Ta Muốn Thành Tiên thì chỉ toàn tiếng quác quác hỗn loạn, chỉ có giọng Tiêu Kiệt là cậu ta nghe được rõ ràng.

Cậu ta thầm nghĩ, anh Phong nhà ta bây giờ còn biết nói chuyện với quạ nữa à? Nhưng cậu ta cũng thông minh, không xen vào, chỉ đứng bên cạnh lắng nghe.

"Mình muốn hỏi chút chuyện thôi, quanh đây có chỗ nào nhiều quái yếu dễ farm không?"

Tiêu Kiệt cứ tưởng lũ quạ sẽ tranh thủ vòi vĩnh gì đó, ai ngờ chúng lập tức trả lời luôn.

"Quác quác, tôi biết nè, bên phía đông có một cánh đồng lúa mì, ở đó nhiều bù nhìn lắm, mấy con bù nhìn đó rất xấu xa, qua đó đánh chúng nó đi!"

"Quác quác quác, đúng đúng, bù nhìn xấu lắm, đánh bù nhìn đi."

"Quác, giết bù nhìn lấy hạt giống ăn!"

Tiêu Kiệt hơi tò mò: "Bù nhìn? Là loại quái gì vậy? Dễ đánh không?"

Lúc này Ta Muốn Thành Tiên cuối cùng cũng nhịn không nổi: "Anh Phong, anh đang... nói chuyện với quạ thật đấy hả?"

Tiêu Kiệt cũng chẳng giấu: "Ừ, anh có được học kỹ năng Thú Ngữ thuật, có thể nói chuyện với động vật. Chúng nói gần đây có bù nhìn, em biết loại này loại quái là gì không?"

"Chắc là bù nhìn ma hóa, loại này yếu lắm, tương tự như xác sống không hồn, chỉ có điều nó có kỹ năng Cái Ôm Rực Lửa tạo sát thương khá cao. Nếu không để ý dễ bị nó đốt chết đấy."

"Em biết rõ vậy? Từng đánh rồi sao?"

"Chưa, nhưng trong quyển cẩm nang anh trai em để lại có nhắc tới."

Tiêu Kiệt nghe xong thì cảm thấy rất đáng để thử: "Được, vậy chúng ta đi xem thử. Mấy bạn, dẫn đường nhé."

"Quác quác, theo tôi, tôi dẫn hai người đi."

"Quác, bên này bên này!"

Mấy con quạ vừa kêu loạn vừa vỗ cánh bay về phía xa. Cả hai vội vàng đuổi theo sau.

Phía bắc tạm thời không dám quay lại nữa, mấy con xác sống không hồn thì không đáng sợ lắm, nhưng lũ chó dại ăn xác mà đông thành đàn như nãy thì đúng là ác mộng. Đặc biệt là bị loại quái bốn chân như chúng phát hiện thì có chạy cũng khó thoát. Chưa kể còn có cả quái tinh anh dẫn đoàn. Phía tây sườn núi thì đám sơn tặc tạm thời chưa respawn, vậy nên thôi, cứ đi phía đông xem thế nào.

Hai người bám theo lũ quạ, băng qua một khu rừng thưa, trước mắt bất chợt rộng mở, là một cánh đồng hoang mênh mông, nhìn ra xa cũng thấy vô cùng thoáng đãng.

Lúa mọc hoang xen lẫn cỏ dại xanh um tươi tốt, xa xa còn có thể thấy vài nhà kho, nông trại bỏ hoang. Chỗ này chắc từng là khu đất trồng trọt của thung lũng Ngân Hạnh, giờ thì bị bỏ phế từ lâu. Lúa dại và cỏ dại mọc chen nhau, không phân biệt nổi đâu với đâu, nhưng từ những gờ đất còn sót lại vẫn có thể nhìn ra vết tích của ruộng vườn năm xưa.

Trong đám cỏ còn có thể thấp thoáng thấy bóng mấy con thỏ, nhưng nổi bật nhất vẫn là những hình nộm bù nhìn được dựng lên để đuổi chim. Không biết đã xảy ra chuyện gì mà tất cả đều sống dậy, bước đi loạng choạng y như mấy con rối gỗ đang lang thang vô định giữa cánh đồng.

"Quác quác! Chính là bọn nó, lũ người rơm xấu xa đó đó! Con người giết chúng đi!"

Mấy con bù nhìn này toàn là quái cấp 3 hoặc 4, nhìn dáng người lắc lư xiêu vẹo của chúng thôi là biết rất yếu.

Huống chi chỗ này lại là cánh đồng rộng thoáng, nhìn qua là đã thấy an toàn hơn hẳn mấy cái khu rừng tối om bị hạn chế tầm nhìn, quái vật có thể núp ở bất kỳ xó xỉnh nào.

Tiêu Kiệt liếc mắt quan sát xung quanh, trong lòng cũng yên tâm hơn hẳn, quay sang nói: "Chuẩn bị chiến thôi, vẫn theo phong cách cũ, dùng cung kéo ra giết từng con một! Mà khoan, cái gọi là "Cái Ôm Rực Lửa" là sao đấy?"

Ta Muốn Thành Tiên cười khổ giải thích: "Em cũng không rõ, chỉ là trong quyển cẩm nang anh trai em đưa có nhắc đến."

Vừa nói, cậu ta vừa mở sách đọc cho Tiêu Kiệt nghe.

"Bù nhìn ma hoá: Sát thương thấp, tân thủ cấp 1 cũng đánh được, nhưng khi sắp chết sẽ dùng kỹ năng "Cái Ôm Rực Lửa" ôm chặt kẻ địch rồi tự thiêu gây sát thương cực lớn dễ bị sốc dame, tốt nhất gặp là tránh. Anh trai em từng bị ôm một phát, từ full máu còn đúng một chấm."

Tiêu Kiệt nghe xong hơi nhíu mày. Full máu mà còn cháy gần chết? Vậy cũng hơi khó rồi đấy.

Anh trai Ta Muốn Thành Tiên lúc đánh chắc cũng chưa phải cấp cao, dù máu có 100 đi nữa mà cháy còn sót có tí máu cũng có nghĩa chiêu đó gây sát thương ít nhất tầm 70 đến 90. Thanh máu của hắn bây giờ đã tầm 100, miễn cưỡng coi như gắng gượng được. Nhưng nếu anh trai cậu ta hồi đó có cộng thêm điểm thể chất nữa thì phải xem xét lại. Chiêu này thuộc diện có khả năng sốc phát chết người ta luôn. Có điều, chiêu đó chỉ tung ra khi sắp chết, để ý một chút là ổn.

"Vậy thì đơn giản thôi, thấy thanh máu của đám bù nhìn sắp cạn thì bọn mình lùi ra, đứng xa dùng cung kết liễu. Nhìn đám bù nhìn này di chuyển chậm chạm, có lẽ dùng cách này sẽ dễ dàng tiêu diệt."

Ta Muốn Thành Tiên nghe mà sáng mắt: "Đúng ha! Chúng ta có cung mà nhỉ."

Hai người bọn họ lập tức chọn mục tiêu, sau đó cùng lúc bắn tên.

Vèo vèo!

2

0

2 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.