Chương 22
Chương 22: Vịt nhồi
Quý Nguyệt vui sướng ăn hết ba bát cháo gạo đen mới lưu luyến không rời đặt bát xuống, tận ba bát to, Giang Phong nhìn trợn mắt há hốc mồm.
“Đàn chị, chị nói thật đi, rốt cuộc đã bao nhiêu ngày không ăn cơm rồi?” Lượng cơm của Quý Nguyệt trong trí nhớ của Giang Phong không phải như vậy.
“Trên tay vốn có ít tiền dư, nhưng ông chủ bên vẽ tranh minh họa kia luôn không chịu thanh toán tiền cho chị, đàn chị đây má nó dựa vào cháo trắng trong nhà ăn số bảy sống một tuần lễ rồi.” Quý Nguyệt nhanh nhẹn thu dọn, rửa sạch, tiện thể thu dọn phòng bếp.
Nhà ăn số bảy là nhà ăn đặc biệt, vì được hưởng trợ cấp nên giá đồ ăn rất rẻ, một bát cháo trắng chỉ cần ba hào, thức ăn chay là một tệ hai, món ăn mặn là hai tệ tám, nhưng tương ứng với đó là hương vị khó nuốt.
Ngoài không thể ăn đơn thuần ra, không có bất cứ khuyết điểm gì.
Quý Nguyệt thu dọn phòng bếp, quét dọn vệ sinh, tiện thể dọn luôn rác sinh hoạt tạo ra từ cắt thái của Giang Phong, hắn ở bên cạnh tiếp tục cắt thái. Rau dưa của quán cơm Kiện Khang không để qua đêm, mặc kệ có cần dùng tới không, đều phải sơ chế trước, nếu không bán đi sẽ thành cơm mèo và cơm chó cho chó mèo lang thang gần đó.
Không bao lâu, đồng chí Giang Kiến Khang và Vương Tú Liên nghỉ ngơi xong đi xuống, Giang Phong giới thiệu Quý Nguyệt cho bọn họ, đồng chí Giang Kiến Khang rất hoan nghênh.
“Tiểu Quý à, đừng lo lắng. Tuy rằng chú không có tiền, nhưng bao miếng cơm vẫn không thành vấn đề, cháu muốn làm bao lâu thì làm, đừng có gánh nặng tâm lý.” Đồng chí Giang Kiến Khang đang gánh lấy món nợ khổng lồ vô cùng thấu hiểu tình cảnh hiện giờ của Quý Nguyệt, gần đây phòng bếp chuẩn bị xử lý hai loại thịt, Giang Kiến Khang tinh mắt vừa nhìn đã thấy thùng xốp để ở góc xó.
“Tiểu Phong, buổi chiều con còn chuẩn bị một thùng giao đồ ăn à?” Giang Kiến Khang thấy được mấy chữ giao đồ ăn lớn bên ngoài thùng xốp, tiến lên sờ hai lần, vỗ vỗ, nhấc nắp lên lại đóng lại, xem ra hết sức hài lòng: “Thùng này tốt, rắn chắc!”
“Vừa vặn có một thùng xốp tiện thể đặt trong phòng bếp.” Giang Phong nói dối há mồm buột ra: “Để đó trước, nếu đến lúc đó cần giao đồ ăn thì dùng nó.”
“Nào có thời gian rảnh để giao đồ ăn chứ, đồ ăn giao đi đều nguội, vị thay đổi, đừng học mấy cửa hàng khác làm mấy thứ giả tạo không thực tế này, chúng ta quản tốt quán cơm của mình là được.” Giang Kiến Khang hiển nhiên không thích đề nghị giao đồ ăn này.
Kiểm tra nguyên liệu nấu ăn Giang Phong sơ chế, cà rốt xắt sợi có khoảng ba mâm lớn, cà rốt cắt lát có hai mâm lớn, chắc hôm nay cà rốt ở chợ rất rẻ nên đồng chí Vương Tú Liên mua nhiều.
“Tối nay cà rốt xào thịt băm và cà rốt xào gà xé sợi giá đặc biệt.” Giang Kiến Khang nói.
Giang Phong ra ngoài dán nhãn giá đặc biệt màu đỏ đằng sau hai món cà rốt xào thịt băm và cà rốt xào gà xé sợi.
“Giang Phong, quán cơm nhà cậu không giao đồ ăn?” Quý Nguyệt cảm thấy rất ngạc nhiên.
Là một trường bách khoa, Đại học A không thiếu nhất chính là các quán ăn dựa vào giao đồ ăn để sống, không giao đồ ăn không thể nghi ngờ sẽ khiến quán cơm Kiện Khang mất đi một tệp khách hàng rất lớn.
“Bố em tiếc khoản tiền phải trả cho app.” Khi nhà không có nợ, đồng chí Giang Kiến Khang đã không muốn bỏ ra khoản tiền này, chứ đừng nói tới hiện giờ khi đồng chí Giang Kiến Khang đang khoe nợ nần chồng chất, không có khả năng để app giao hàng kiếm lời từ mình rồi.
“Chính nhà em có thể mở một tài khoản wechat chính thức hoặc phần mềm nhỏ mà!” Quý Nguyệt đề nghị: “Khoa Mỹ thuật bên chị có tài khoản wechat chính thức của mình đấy, bình thường bọn chị nhận mấy đơn nhỏ như vẽ tranh minh họa v.v đều nhận ở trên đó, rất đơn giản, em tìm người học Học viện Máy tính là được, mở một cái không mất bao nhiêu tiền đâu.”
“Ting, xuất hiện nhiệm vụ phụ có thể lựa chọn, mời người chơi tự mình lựa chọn.”
Trong đầu vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Giang Phong biết ngay chủ ý này của đàn chị Quý Nguyệt tuyệt đối là ý kiến hay. Hắn gật đầu nói: “Em tìm thời gian đến Học viện Máy tính hỏi thử xem.”
“Nhưng nhà em không có xe điện mà!” Giang Phong đột nhiên phát hiện ra vấn đề nghiêm túc này.
“Chị có, giao đồ ăn thêm tiền khác!” Quý Nguyệt cười nói với Giang Phong.
Giang Phong lên tầng hai, tìm góc xó, mở bảng thuộc tính.
Nhiệm vụ phụ: (có thể chọn)
1. ‘Tâm nguyện của mẹ’: Vương Tú Liên luôn hy vọng mình có thể có một cô con dâu dịu dàng khéo hiểu lòng người, dáng người yểu điệu, mời người chơi hoàn thành tâm nguyện của mẹ, tìm được một người bạn gái dịu dàng khéo hiểu lòng người, dáng người lại yểu điệu. ‘Lựa chọn: Có/Không’
2. ‘Tâm nguyện của Lý Quân Minh’: Bố của Lý Quân Minh là Lý Minh Nhất sắp qua đời, Lý Minh Nhất sinh ra trong vọng tộc Bắc Kinh, ăn món canh tổ yến lá liễu của Giang Thừa Đức là đầu bếp chính Thái Phong Lâu khi còn nhỏ đã khiến ông cụ khó quên được. Mời người chơi hoàn thành tâm nguyện của Lý Quân Minh, để Lý Minh Nhất được ăn canh tổ yến lá liễu trong trí nhớ. Tiến độ nhiệm vụ (0/1)
Gợi ý nhiệm vụ: Nhiệm vụ này có độ khó cực cao, mời người chơi tự mình thăm dò.
3. ‘Bắt kịp thời đại’: Là một quán cơm lập chí xưng bá nhá hàng gần Đại học A, sao có thể không bắt kịp thời đại có được một tài khoản wechat chính thức chứ? Mời người chơi giúp đỡ quán cơm Kiện Khang có được một tài khoản wechat chính thức thuộc về mình, cũng khiến tài khoản chính thức nhận được theo dõi của một trăm người. ‘Lựa chọn: Có/Không’
Sau khi ấn chuột, nhiệm vụ biến thành:
3. ‘Bắt kịp thời đại’: Là một quán cơm lập chí xưng bá nhá hàng gần Đại học A, sao có thể không bắt kịp thời đại có được một tài khoản wechat chính thức chứ? Mời người chơi giúp đỡ quán cơm Kiện Khang có được một tài khoản wechat chính thức thuộc về mình, cũng khiến tài khoản chính thức nhận được theo dõi của một trăm người. Tiến độ nhiệm vụ: Tài khoản chính thức (0/1), theo dõi (0/100)
Ban thưởng nhiệm vụ: Không biết
Gợi ý nhiệm vụ: Chỉ cần bỏ ra một khoản tiền nhỏ lấy được tài khoản chính thức, lại nhận được theo dõi của một trăm người, thật sự quá mức dễ dàng.
Thoạt nhìn nhiệm vụ này thật sự vô cùng dễ dàng, giống như phúc lợi cho người chơi mới.
Đến cơm chiều, khách trong quán vẫn rất nhiều. Có thể vì không có áp lực nghỉ trưa và vội lên lớp, thời gian khách đến vô cùng rải rác, giảm bớt rất lớn lượng công việc cho mọi người.
“Chị Quý, đề thi nghiên cứu sinh khó không?” Lưu Tử Hiên dọn xong bát đũa một bàn, tò mò đến gần hỏi.
Giang Phong đã giải thích lý do Quý Nguyệt đến quán làm với mọi người, tất nhiên không có ai mắt mù đến hỏi nhà Quý Nguyệt rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
“Em nói đi, chị thất bại rồi đấy.” Quý Nguyệt tỉnh bơ, hiển nhiên thi nghiên cứu sinh không phải trải nghiệm thoải mái gì với cô: “Nếu chị thi đỗ rồi, có thể ra làm giáo viên dạy kèm tại nhà.”
Lưu Tử Hiên thức thời ngậm miệng.
“Hạo, cậu có quen người bên Học viện Máy tính không?” Vương Hạo vào sau bếp ăn trộm canh đậu xanh, bị Giang Phong bắt tại trận.
“A, có biết, biết nhiều.” Vương Hạo vội vàng ăn hết canh đậu xanh trong bát, lau miệng.
“Trong số người quen cậu biết có ai có kỹ thuật có thể làm hộ tôi một tài khoản wechat chính thức không? Giá dễ thương lượng, bố tôi không muốn bỏ ra khoản tiền cho app, tôi cảm thấy tài khoản wechat chính thức kia có thể đặt giao đồ ăn là rất tốt rồi.” Giang Phong nói.
“A, Phong ca rất theo kịp thời đại đấy!” Vương Hạo ngẫm nghĩ: “Là người trưa nay đến dùng cơm, dẫn theo bạn gái đó, hình như tên… Tên là Trương Vệ, học kỳ trước cậu ta từng bán chương trình được vài chục ngàn, trong nhóm bạn lan truyền điên rồi? Có wechat của cậu ta, tôi đi hỏi cậu ta thử.”
Nói xong, Vương Hạo móc điện thoại ra.
Giang Phong bị đồng chí Giang Kiến Khang gọi đi hỗ trợ, hôm nay Quý Nguyệt đến làm ngày đầu tiên, Giang Kiến Khang hỏi Quý Nguyệt là người ở đâu, chuẩn bị làm một đĩa món ăn Hoài Dương để tỏ vẻ quán cơm Kiện Khang hoan nghênh công nhân mới.
Trong quán có vài con vịt và bồ câu, đều là của đồng chí Giang Kiến Khang, chắc định mua về nuôi, mặc dù không có vịt Cao Bưu Ma, cũng không có vịt trời, miễn cưỡng làm một phần vịt nhồi cũng tạm được.
Trên lò đang hầm thịt cua viên đầu sư tử, Giang Kiến Khang vội chú ý lửa, nhiệm vụ rút xương toàn bộ nguyên liệu vịt nhồi, nhét nguyên liệu, nhồi vịt, qua nước tất nhiên giao cho Giang Phong rồi.
Lần đầu tiên làm món ăn phức tạp như vậy, may mà kỹ thuật dùng dao của Giang Phong tốt, rút xương cả con vịt không thành vấn đề. Tuy rằng trước đó có luyện tập rút xương gà, nhưng rút xương vịt và bồ câu cũng không phải việc khó khăn.
Trụng ba loài chim đã xử lý xong vào trong nước sôi trừ máu loãng, lại theo thứ tự nhồi bồ câu vào trong bụng vịt, dùng nấm, thịt chân giò hun khói nhồi vào bụng vịt, khi nhồi vào trong vịt, qua nước.
Lấy rượu Thiệu Hưng trân quý của đồng chí Giang Kiến Khang, để vịt nhồi và nguyên liệu phụ khác vào trong nồi áp suất.
Vốn nên hầm chậm mấy tiếng, nhưng thời gian không kịp, dùng nồi áp suất hầm, đến lúc đó thêm canh loãng của Giang Kiến Khang ra nồi cũng ngon giống nhau.
“Phong ca, cậu đang làm món gì vậy?” Vương Hạo hoa mắt với những thao tác liên tiếp này.
“Vịt nhồi, món ăn thuộc ẩm thực Hoài Dương.” Giang Phong giải thích, khống chế độ lửa còn lại cần giao cho đồng chí Giang Kiến Khang.
“Đàn chị Quý Nguyệt thật hạnh phúc.” Liên tưởng đến Quý Nguyệt là người Hoài Dương, Vương Hạo cảm thán từ tận đáy lòng.
Giang Phong: “…”
Với trình độ phức tạp của vịt nhồi, chắc Quý Nguyệt chưa được ăn mấy lần…
“Đúng rồi, Trương Vệ vừa nhắn tin trả lời tôi, cậu ta nói tài khoản chính thức như này rất đơn giản, vài ngày là chuẩn bị xong, không cần tiền, chính là…”
“Chính là gì?”
“Cậu ta hỏi có thể giao riêng đồ ăn cho cậu ta trong khoảng thời gian tài khoản chính thức chưa chuẩn bị xong không, cậu ta nói bài vở khoa Máy tính nhiều lắm, vốn không có thời gian ra ngoài ăn cơm, cậu ta có thể tự chuẩn bị cặp lồng cơm.” Vương Hạo nói xong đưa điện thoại cho Giang Phong xem nhật kỳ trò chuyện.
Giang Phong: “…”
“Được…”
21
0
3 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
