Chương 9
Thử thách hai: Hoàn mỹ kết thúc
"Ta muốn đấu với ông đó."Ngọc Hiếu vừa nói vừa chỉ vào Lão Hổ.
"Được được."Lão Hổ cảm thán đồng ý.
Sau đó Ngọc Hiếu cùng Lão Hổ đã ra võ trường.
Lão Hổ vặn tay vặn chân một chút.
"Bắt đầu!" Sau tiếng hiệu,ngay lập tức Lão Hổ đánh tới chỗ Ngọc Hiếu, Ngọc Hiếu nhanh nhẹn luồn ra phía sau tung một đấm nhưng cú đấm này hoàn toàn không đáng kể so với Lão Hổ,ngay lập tức Ngọc Hiếu bị một cú đấm phản công vào giữa mặt.
"Huỵch."
Ngọc Hiếu nhận đòn liền ngã xuống,sau đó từ từ đứng dậy.
Lão Hổ nhanh như chớp lao tới tung liền hoàn các cú đấm vào ngực, bụng,vai,đầu của Ngọc Hiếu.
Ngọc Hiếu liên tục ngã xuống rồi đứng dậy,tuy vậy Lão Hổ vẫn không hề dừng lại mà vẫn liên tục tấn công.
Nói không ngoa thì đây chính là một trận đánh của một phía.
...
Lão Hổ khi này đã đánh Ngọc Hiếu toàn thân sưng vù, nhiều chỗ bầm tím, miệng không ngừng thổ huyết, nằm liệt trên mặt đất.
"Mau khiêng tên này ra đi hắn sắm chết rồi đó haha."
Lão Hổ châm chọc.
Ngọc Hiếu tuy thương tích đầy mình nhưng vẫn đứng lên từ từ,tuy lúc này dáng đứng đã vô cùng rã rời nhưng vẫn tiếp tục vào thế.
Lòng kiên trì cùng quả cảm như thế này quả thực đã khiến cho đa số binh lính cùng vài tên đầu tiên thay đổi cách nhìn cùng tôn trọng.Trên sàn đấu, Lão Hổ có chút cảm thán nhưng vẫn là lao lên tấn công khi một cú đấm nữa sắp đánh thẳng Ngọc Hiếu thì một mũi tên từ đâu ngay lập tức bắn tới phía Ngọc Hiếu,ngay lập tức Lão Hổ liền đơ tay ra bắt lấy nó.
Cả đám người ngay lập tức nhốn nháo cùng cảnh giác.
"Có người ám sát,tạm hoãn để sau giờ ăn tối lập tức điều tra cho ta."
Lão Hổ lập tức quát lớn.
Ngọc Hiếu bên này đã không tự chủ mà ngã xuống ngay lập tức được dìu vào trại gặp thầy thuốc.
Sau đó vị thầy lang liền băng bó và cho Ngọc Hiếu uống thuốc.Ngọc Hiếu đang ngất nên dễ dàng cho uống thuốc đắng.
Sau khi xong thầy lang liền rời đi.
Vẻn vẹn hai canh giờ sau, Ngọc Hiếu bất thình lình đứng dậy, một tên lính phụ trách đang ăn hốt hoảng làm rơi mất chút cơm đang ăn sau đó liền nhanh chóng gọi người.
"Vị chỉ huy chúng ta đã dậy rồi."
Sau đó, Lão Hổ ngay lập tức đến, vào trong trại, nói:
"Ra ngoài ăn đi,ăn xong thì quyết đấu với ta."
Ngọc Hiếu đi ra thấy cả trại đều đang ăn uống.
Ngọc Hiếu lấy ăn vài quả táo mới được hái còn các chỉ huy cùng binh sĩ thì ăn thịt, nước hầm, nước rau....
Đánh chén no nê xong cả hai bắt đầu lên sàn.
Lão Hổ vẫn như cũ ngay lập tức tấn công một đòn đánh thẳng vào người Ngọc Hiếu khiến Ngọc Hiếu bay ra xa,các vết thương khác tái phát.Vừa đứng dậy thì Lão Hổ lại lao tới tuy nhiên khi nắm đấm sắp chạm tới Ngọc Hiếu thì đột nhiên dừng lại,sau đó các binh lính, phó chỉ huy cùng Lão Hổ đều lập tức gục xuống miệng sùi ra chút bọt mép,ngay lập tức Ngọc Hiếu liền tiến tới, kiểm tra,sau đó liền ngay lập tức chạy vào phòng chứa thuốc và thảo dược,lấy rất nhiều thảo dược của hai loại cây thảo dược là cây Kim U và Mộc Bạch.
Lấy xong, Ngọc Hiếu liền chạy ra bên ngoài nhét vào miệng từng người, mỗi người một Kim U và một Mộc Bạch rồi cầm cằm họ nhai rồi cho ép nuốt nó.
Vừa nuốt xuống khoảng chừng gần một khắc sau liền tỉnh lại, tỉnh dậy thấy Ngọc Hiếu vẫn đang đi cứu mọi người liền tới hỏi được Ngọc Hiếu nhanh chóng giải thích và cách làm rồi bắt đầu đi làm theo, từng người từng người đều tiếp tục như thế, chưa tới nửa canh giờ sau tất cả mọi người đều đã được giải độc.
"Khụ khụ,cảm ơn đại nhân,dù ta đã với ngài như vậy nhưng ngài vẫn mặc kệ cứu ta hết sức,ta hổ thẹn không bằng."Lão Hổ cúi mặt nói.
Tất cả mọi người sau đó đều cúi đầu xuống cảm ơn Ngọc Hiếu .
Đồng thanh nói:
"Thuộc hạ hoàn toàn bái phục, tuyệt đối chấp hành mọi mệnh lệnh của đại nhân."
Sau đó, từ trong đám người một tên trong đội nấu ăn lén lén lút lút rời đi, Ngọc Hiếu ngay lập tức lấy một con dao nhỏ phi thẳng một phát ghim thẳng vào đầu hắn.
Tất cả mọi người đều sững sờ, Lão Hổ ngay lập tức hỏi:
"Đại nhân,sao ngài lại giết hắn ta."
"Lập tức vào trại hắn lục soát cho ta, một số còn lại theo ta."
Sau đó Ngọc Hiếu cùng một số liền đến lục xác hắn ta cùng kiểm tra người, tất cả mọi người đều sốc.
"Đây là biểu tượng quân Ngô ở vai hắn, trong người hắn cũng toàn là giấy tờ tình báo quân ta, có vẻ muốn nộp lại.Đại nhân , ngài đã đoán trước rồi ư?"
"Phải,ta đã đoán ra từ trước đó khi vừa tới nơi, sắc mặt tên này khi nhìn Đào đại nhân tràn đầy sát khí,cầm chặt con dao làm bếp đến mãi khi Đào đại nhân đi xa mới dứt khiến ta nghi ngờ,ngay khi ta và ngài trên võ đài hồi chiều,hắn cùng mọi người đang nói chuyện, ta nhân cơ hội đầu tiên khi bị ngài đánh gục đã chớp cơ hội quan sát hắn và phát hiện ngay một chút biểu tượng lộ ra trên vai hắn là kiếm,sau đó ta phân tích thanh kiếm mà ở vai ở vị trí như thế chỉ có quân Ngô hoặc quân Trương, sau đó trong trận ta vừa đánh vừa thông qua so sánh chi tiết thì kiếm quân Trương sẽ hơi hướng xuống phía cận phải một chút so,còn của hắn là hơi hướng xuống theo hướng ở cận phải nhưng lại sâu hơn so với hình kiếm quân Trương gần một phân chính là của quân Ngô.Mà quân Ngô lại vô cùng gian trá, có hận với nước ta nêm ta đã vô cùng cảnh giác,sau lần ta ngã xuống thứ mười hai hắn đã biến mất đến lượt ngã xuống thứ mười bảy,ta đứng lên thì một mũi tên bắn tới điều này vô cùng trùng hợp, nếu ước lượng một chút thì khi ta ngã xuống rồi đứng dậy Lão Hổ đều cho ta chút thời gian rồi tấn công tiếp,mỗi lần tấn công ta sẽ chống ba giây rồi gục rồi lại đứng dậy, nếu xét theo hướng bắn cung thì là ở gần kho vũ khí, mà từ tên đó chạy tới đó từ từ và nhanh hoặc chậm rãi đều là đủ thời gian, nếu từ từ và nhanh thì khi hắn đến vẫn còn chút thời gian để căn chỉnh kĩ một chút, còn chậm rãi tới nếu bắn sẽ không căn chỉnh hướng gió và kĩ thuật lắm nên mũi tên sẽ không được toàn bộ uy lực.Lão Hổ,khi bắt thấy như thế nào?"
"Hừm, lực khá thôi,do không căn hướng gió nên đã bị giảm lực."
"Vậy thì hắn đi chậm rãi,dù sao cũng không lộ liễu mà phải không? , với từ lúc ta gục lần thứ mười hai và gục thứ mười bảy rồi đứng dậy là hoàn toàn đủ thời gian cho hắn chậm rãi tới bắn.Thấy thất bại hắn liền nhanh chóng rút lui,đến buổi chiều khi mọi người ra ăn ,ta biết hắn ta là người thuộc đội làm bếp nên chỉ ăn vài quả táo mới hái được tránh bị đầu độc, khi mọi người đều đang trúng độc ta đến xem thì ngay cả đội nấu ăn cũng trúng độc trừ hắn mà này là độc từ cây Nhị Dĩ, người trúng độc không cấp cứu trong thời gian kịp thời sẽ chết.Cứu xong mọi người thấy hắn định bỏ trốn ta liền giết hắn ngay."
"Ồ,bái phục bái phục."
Tất cả mọi người lúc này đều đã ngưỡng mộ, kính ngưỡng Ngọc Hiếu, nhiệm vụ tạm như hoàn thành.
Ngọc Hiếu trong lòng thầm đắc ý.
Quay lại trước đó...
Khi tới nơi cùng Đào Lâm, Ngọc Hiếu đã phát hiện sắc mặt tên này khi nhìn Đào Lâm tràn đầy sát khí,cầm chặt con dao làm bếp, cùng phát hiện ngay một chút biểu tượng lộ ra trên vai hắn là kiếm mà phân tích thanh kiếm ở vai ở vị trí như thế chỉ có quân Ngô hoặc quân Trương, sau đó trong trận ta vừa đánh vừa thông qua so sánh chi tiết thì kiếm quân Trương sẽ hơi hướng xuống phía cận phải một chút so,còn của hắn là hơi hướng xuống theo hướng ở cận phải nhưng lại sâu hơn so với hình kiếm quân Trương gần một phân chính là của quân Ngô, Ngọc Hiếu đã có kế sách đối ứng.Thông qua đối thoại Lão Hổ và Đào Lâm cùng phản ứng ở mỗi người trong đó với Lão Hổ đều là kính trọng cùng tuân theo nên đã quyết định chọn Lão Hổ vì có danh vọng cùng kính trọng cao nhất để dễ cho kế hoạch nhất là khi đấu võ lúc bị tập kích ,Ngọc Hiếu đã càng chắc chắn.Sau khi chọn Lão Hổ, Ngọc Hiếu viện cớ rời đi thực chất là lén lút gặp tên nội gián kia để đe doạ cho kế hoạch của mình.
"Hừ ta biết ngươi là nội gián nước Ngô,ta cho ngươi hai lựa chọn, một là làm theo ta, tí nữa khi ta đấu với Lão Hổ ngươi hãy xem từ đâu tới lần gục thứ mười hai của ta ngươi hãy mau chóng ra nơi chứa vũ khí cầm cung tên đợi sẵn,khi ta bị đánh gục thứ mười bảy rồi đứng dậy thì ngươi hãy bắn vào ta dù ngươi bắn mạnh hay bắn nhẹ thì ta đều có thể thông qua Lão Hổ bắt để biết được nhưng độ lực tốt nhất là vừa đến yếu thôi."
"Cho ta hỏi chút, tại sao ngươi biết chắc hắn sẽ bắt mũi tên."
"Vì ta là cấp trên hắn,ta bị ám sát trước mặt hắn thì hắn cũng sẽ dính tội mà người tính cách hào sảng, thẳng thắn như hắn cũng sẽ không bỏ ta chết, điều này ta đã biết từ cách nói chuyện hắn rồi, đúng không nào?"
"Phải, ở lâu trong đây ai cũng biết điều đó."
"Được rồi, tiếp tục,khi ngươi bắn xong hãy ngay lập tức trốn đi, đợi đến khi nấu ăn,ngươi dã cây Nhị Dĩ ra cho vào các bát canh, súp để khi trúng độc ta sẽ đi cứu bọn chúng khi ấy ngươi mới được lén lút rời đi,ta sẽ cho ngươi rất nhiều tình báo của nước Trần.Đó là phương án đầu còn phương án hai sẽ là ta giết ngươi ngay bây giờ để lấy lòng bọn họ ngay."
"Ta chọn thứ nhất."Tên kia bất lực nói.
Sau đó Ngọc Hiếu liền quay về,khi lên võ đài Ngọc Hiếu hoàn mỹ thể hiện rằng mình cực kỳ yếu và bị nghiền ép hoàn toàn, điều che dấu này sẽ càng tốt hơn khi sự chênh lệch thực lực thể hình trong lòng mọi người ở đó, Ngọc Hiếu đã hoàn mỹ điều khiển cho mục đích của mình.Ngọc Hiếu mỗi lần gục và đứng dậy đều đã căn chuẩn thời gian để sau còn có thể bịa đặt.Sau khi bị tập kích thì Ngọc Hiếu tiếp tục diễn xuất,giả vờ ngất rồi vào phòng được uống thuốc , hoàn toàn không để lộ sơ hở,đến khi rời đi, Ngọc Hiếu dựa vào tai để nghe âm thanh cho chắc chắn rồi mới mở mắt,quan sát tình hình bên trong rồi lại nằm đợi.
Đến khi bên ngoài đầy tiếng động ăn cơm nhất là khi người canh Ngọc Hiếu ăn để chắc chắn thì Ngọc Hiếu mới giả vờ giật mình tỉnh dậy.Rồi đi ăn, biết có độc ở các món, Ngọc Hiếu chỉ ăn vài quả táo khi đã xác định nó không có bị hạ độc để giữ hơi no bụng.
Sau khi mọi người trúng độc thì Ngọc Hiếu mới bắt đầu đi cứu mọi người, đến khi cứu hết mọi người thì Ngọc Hiếu đã coi như thành công, hoàn toàn trong lòng bọn họ đã thành ân nhân cứu mạng, một tướng lĩnh chỉ huy tốt nhất nhưng để thăng thêm độ tin tưởng cùng diệt hậu họa và quan trọng nhất là vở kịch hoàn hảo thì Ngọc Hiếu đã ra tay thủ tiêu tên nội gián kia.
Thủ tiêu xong mới bắt đầu bịa chuyện như khi nãy,vì đã có được lòng tin của mọi người từ trước giúp lời nói bịa đặt dễ dàng nhận được sự tin tưởng và tính hợp lí nó đã giúp mọi người tin tưởng chứ không riêng chỉ vì tin tưởng trước đó.
Thử thách hai cũng đơn giản mà kết thúc...
P/s: Cái thuốc độc và thuốc giải chỉ là tưởng tượng mà thôi...
Kế hoạch lần này, nếu tính sẽ là khoảng cơ bản a!
18
2
5 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
