TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16
Thế giới 1 - Chương 16

Ánh mắt cô lướt qua, dừng lại ngay ở tên “Dương Lị Lị - Lớp 12A7”, lại so với bức ảnh của cô ấy.

Trong đầu chợt hiện lên khuôn mặt bê bết máu thịt vừa rồi, so đối từng nét, đường nét khuôn mặt, ánh mắt đều trùng khớp, gần như chắc chắn là một người.

“Anh nhớ được cả vậy sao?”

Nhan Tân Nguyệt kinh ngạc, cô cũng thường đi ngang qua đây, đôi khi có nhìn nhưng chẳng mấy khi nhớ nổi mặt ai.

Kỳ Vân Tiêu đáp: “Tôi đang học ở 12A7, mà Dương Lị Lị là NPC then chốt, xuất hiện nhiều nên rất dễ nhớ.”

“Anh từng nói chuyện với cô ấy chưa? Loại NPC quan trọng thường sẽ cho manh mối gì đó mà?”

Kỳ Vân Tiêu lắc đầu: “Chưa từng trực tiếp nói chuyện, cô ấy là lớp phó học tập, ba ngày qua thầy cô hay khen trước lớp nên tôi nhớ thôi.”

“Vậy à…”

Nhan Tân Nguyệt khẽ cắn môi, ngẫm nghĩ: “Hay giờ mình thử khai thác thông tin từ bạn học hay giáo viên lớp 7, biết đâu sẽ lần ra được chút manh mối?”

“Tôi cũng nghĩ vậy.” Kỳ Vân Tiêu gật đầu: “Tôi đi thử, cô ở lại đây cũng được, hoặc là—”

Chưa kịp dứt lời thì một tiếng quát sắc lạnh vang lên cắt ngang: “Các em không đi học à?!”

Hai người lập tức nhìn lại, thấy một người đàn ông trung niên mặc đồng phục đen, tay cầm thước kẻ dài to, hùng hổ bước về phía họ.

Chính là thầy giám thị của trường.

Thầy đứng chắn trước mặt họ, ánh mắt sắc lẹm như dao: “Các em lớp nào, sao còn ở đây không lên lớp?”

Nhan Tân Nguyệt chớp mắt liên tục, suýt quên mất luôn chuyện đi học, vội vàng lí nhí: “Dạ tụi em đang lên lớp, chuẩn bị lên ngay ạ!”

“Thật không?” Thầy giám thị gằn giọng, ánh mắt quét thẳng vào cô, Nhan Tân Nguyệt bỗng thấy lạnh sống lưng, có gì đó bất thường.

Ngay khoảnh khắc ấy, khóe môi thầy cong lên một nụ cười quái dị, thấp giọng: “Nhưng bây giờ em đã muộn rồi.”

Chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc. Khi bàn tay của thầy giám thị hóa thành móng vuốt sắc lẹm vung về phía Nhan Tân Nguyệt, cô lập tức né người, dù vậy vẫn bị móng vuốt sượt mất mấy sợi tóc mai.

Còn Kỳ Vân Tiêu thì phản ứng còn nhanh hơn, rút dao găm, lạnh lùng đâm thẳng vào cổ tay con quỷ.

“Phập” Máu bắn tung tóe.

Con quỷ giám thị gào lên một tiếng thê lương, gương mặt vặn vẹo dữ tợn, mới trở sang tấn công Kỳ Vân Tiêu, một người một quỷ lao vào giằng co quyết liệt.

Nhan Tân Nguyệt cố ép bản thân bình tĩnh lại, đầu óc nóng ran mà vẫn quan sát thấy Kỳ Vân Tiêu ra đòn dứt khoát nhưng rõ ràng con quỷ kia được móng vuốt lẫn răng nanh tiếp sức, thế công dữ dội, dần dần đã chiếm thế thượng phong.

Không chần chừ nữa, cô lập tức rút thanh trường đao trong không gian, chờ đúng thời điểm, mạnh tay bổ thẳng vào đầu quỷ giám thị.

“Rắc” Một tiếng giòn tan vang lên.

Cái đầu to nặng lăn lông lốc như quả bóng, lăn mãi về phía xa.

Động tác của Kỳ Vân Tiêu cũng khựng lại, sững sờ nhìn cô gái vẫn còn giữ nguyên tư thế vung đao, trái tim khẽ chệch một nhịp.

Lúc này ánh nắng chiều gay gắt trút xuống không thương tiếc, rọi thẳng lên người cô.

Mái tóc dài màu nâu nhạt rối bời, dưới nắng lấp lánh như phủ một tầng bụi vàng óng ánh, mềm mại như lông mèo nhỏ vừa được nuông chiều.

Khuôn mặt trắng như ngọc điểm vài giọt máu tươi, đỏ rực nổi bật giữa nền da trắng, giống như đóa mai đỏ nở rộ giữa tuyết, một cảnh tượng đẹp đến nhức nhối thị giác.

Quá… đẹp.

Một cảm xúc lạ lẫm len lỏi khắp l*иg ngực, Kỳ Vân Tiêu bất giác siết chặt con dao, đưa tay lên ngực rồi chau mày.

Mãi một lúc sau Nhan Tân Nguyệt mới hoàn hồn, thu đao về không gian, xoa xoa cổ tay tê dại, lẩm bẩm than thở: “Hú hồn, sợ muốn chết luôn ấy, không ngờ con quỷ này còn chơi trò gài bẫy, lần sau phải cẩn thận hơn mới được.”

Không ai trả lời. Cô ngoái lại nhìn, phát hiện Kỳ Vân Tiêu sắc mặt có gì đó là lạ, liền hỏi: “Anh bị thương à?”

“Không sao.” Anh đã lấy lại vẻ lạnh nhạt như thường, nhưng giọng hơi khàn đi.

3

0

1 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.