TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Cơ hội tốt như vậy, cô tuyệt đối không thể bỏ lỡ. Vừa định chạy tới gần, gương mặt Trì Lí ánh lên vui mừng, nhưng lại bị một kẻ chặn đường.

Một tên thanh niên tóc vàng, người nồng nặc mùi rượu, túm lấy cổ tay cô, giơ ly rượu cười hề hề: “Em gái ơi, mình làm quen chút được không?"

Trì Lí sức yếu, cố vùng ra không nổi. Mắt thấy Kỳ Nghiên Tranh sắp lên lầu, cô cuống lên hét to: “Kỳ Nghiên Tranh!"

Giọng nữ trong trẻo vang lên giữa quán bar ồn ào, lại bất ngờ rõ ràng đến lạ.

Kỳ Nghiên Tranh khựng bước, vừa quay lại, Trì Lí lập tức dẫm mạnh lên chân tên tóc vàng để thoát ra. Tên đó bị đau chửi thề một câu, vẫn lẽo đẽo theo sau, muốn xem trò vui.

Thật ra cô chỉ định đứng bên cạnh Kỳ Nghiên Tranh để né tên kia, ai ngờ có kẻ vô duyên ném chai nước rỗng xuống sàn, suýt nữa làm cô trượt ngã. Trong cơn hoảng hốt, Trì Lí túm lấy cà vạt anh, cả người nhào vào lòng anh.

Cảm nhận được khí thế lạnh lẽo và sắc bén từ người đàn ông, Trì Lí lập tức lùi ra sau. Lúc thấy ánh mắt anh lướt từ mặt cô xuống tay, mới nhận ra mình vẫn còn nắm chặt cà vạt, cô suýt khóc vì sự ngốc nghếch của bản thân, vội buông tay ra.

Ngay lúc đó, tên tóc vàng lạch bạch chạy tới, cười gượng nói: “Ngài Kỳ, xin lỗi nhé, bạn gái tôi không hiểu chuyện, để tôi dạy lại để cô ấy xin lỗi anh một tiếng."

"Hừ! Ai là bạn gái anh?!"

Trì Lí bị cái thái độ mặt dày vô sỉ của người kia làm tức đến mức nghẹn tim, má ửng đỏ bừng. Cô suýt thì buột miệng xổ ra cả rổ lời chửi thô tục, nhưng đúng lúc đó, một luồng khí lạnh bất ngờ ập đến từ bên cạnh.

Ngẩng đầu nhìn sang "tượng Phật sống" kia, ánh mắt vốn còn ngập lửa giận của cô thoáng chốc như được nhuộm một tầng ánh sáng vụn vỡ, dịu lại. Giọng cô mềm xuống, nhẹ nhàng nói: “Anh Nghiên Tranh, em là Trì Lí đây. Cháu gái của ông Trì, ông nội em với ông Kỳ là chiến hữu một thời đó."

Cô cố ý nhấn mạnh thân phận của mình. Người đàn ông chỉ liếc qua một cái, ánh nhìn lạnh nhạt như gió lướt, rồi chẳng nói chẳng rằng quay lưng bước tiếp lên lầu.

Trì Lí thấy vậy, giọng không khỏi mang chút uất ức cất lên gọi: “Anh Nghiên Tranh, ông Kỳ từng nói nếu có chuyện gì, có thể tìm anh giúp mà."

Bước chân của Kỳ Nghiên Tranh khựng lại. Anh nói một câu, giọng mỏng lạnh như gió sớm: “Đi theo."

Trì Lí lập tức tươi tỉnh hẳn, nhanh nhẹn bước theo sau anh, trong lòng hơi chán nản, cái cớ ông nội này, không biết còn dùng được bao lâu nữa.

Cánh cửa phòng bao vừa mở, khi mọi người trong phòng nhìn thấy phía sau Kỳ Nghiên Tranh là một cô gái nhỏ xinh xắn, không khí lập tức trầm xuống, như bị nén lại một nhịp.

Lúc này Mục Lãng bước vào, dáng vẻ lười nhác ngồi phịch xuống ghế sofa, chẳng mấy chốc đã có một cô nàng xinh đẹp nhào vào lòng.

Hắn ta nâng ly rượu cười cợt, nhìn về phía cô gái đang hơi rụt rè ngồi cạnh Kỳ Nghiên Tranh: “Ngài Kỳ, đây là chị dâu của chúng tôi à?"

Giọng điệu trêu chọc, đuôi câu nhướng lên như cố ý nhấn mạnh. Trong phòng, từ lúc cô gái nhỏ bước vào, ánh mắt mọi người đã không rời khỏi cô, rõ ràng đều đang tò mò về mối quan hệ giữa hai người.

Ai cũng biết Kỳ Nghiên Tranh nổi tiếng không gần nữ sắc, giờ lại dẫn theo một cô gái đến tụ họp… chẳng lẽ là ngoại lệ?

Quý Lễ Nhượng ngồi bên sofa, thong thả quan sát. Cô gái trông vừa ngọt ngào vừa kiều diễm, làn da trắng nõn như sứ, mềm mịn đến mức như chỉ cần chạm nhẹ đã vỡ. Đuôi mắt cong cong quyến rũ, giữa tiên và yêu chỉ cách một đường tơ.

2

0

2 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.