TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 50
Chương 50

"Nếu Lí Lí muốn, lần sau tôi tự chọn cho nhé?"

"Không cần!"

Cô vội phản bác, tay che mặt, nhận ra vừa rồi mình trách lầm anh.

Trong lòng nhẹ nhõm hẳn, cảm giác như vừa thoát được kiếp nạn. Lúc trước còn lo Kỳ Nghiên Tranh có sở thích nào khó nói, giờ biết không phải, đúng là thở phào nhẹ nhõm.

Nếu không… cô đúng là khổ tận mạng!

Cơn đau bụng âm ỉ vẫn chưa dứt. Sáng nay Trì Lí chỉ ăn được vài muỗng cháo, mà chén cháo ấy cũng là do Kỳ Nghiên Tranh ép cô ăn.

Tiểu Anh biết cô đang đến kỳ, đã ân cần pha cho cô ly nước đường đỏ. Trì Lí ngoan ngoãn cảm ơn, giọng mềm như bông.

Lúc lại gần nhìn kỹ, gương mặt cô xinh xắn có phần mệt mỏi, ánh mắt lười biếng rũ xuống, tóc dài rũ bên vai, dáng ngồi trên ghế sofa vừa uể oải vừa quyến rũ. Mỗi câu nói cất ra đều nhẹ như lông vũ, lại như móc câu cào nhẹ tim người.

Một mỹ nhân mềm mại yêu kiều như thế, bảo sao người đàn ông lãnh cảm lạnh lùng như Kỳ Nghiên Tranh lại không thể chống đỡ nổi.

Trì Lí nheo mắt nhìn anh đang ngồi bên sofa đối diện chăm chú làm việc, nhưng cô mệt đến không chống đỡ được nữa. Hôm nay chẳng có sức lực mà đi nâng độ thiện cảm hay gì cả, mí mắt rũ xuống, cơ thể dán chặt miếng dán giữ ấm, dần chìm vào giấc ngủ chập chờn.

Lý Văn Hải bước vào nhà đúng lúc Kỳ Nghiên Tranh đang chăm chú nhìn cô gái ngủ say, ánh mắt sâu thẳm, như phủ một tầng chiếm hữu mạnh mẽ. Bàn tay anh nhẹ nhàng đặt trên bụng cô, dịu dàng xoa xoa.

Lúc đó, Lý Văn Hải còn tưởng mình hoa mắt, Kỳ Nghiên Tranh đang… chăm người?

Đây mà là Kỳ Nghiên Tranh, người đứng đầu Kỳ gia lạnh lùng vô tình kia sao?

Anh ta vội vàng bước tới, nhưng vừa chạm ánh mắt lạnh băng của người đàn ông, áp lực lập tức ập đến khiến bờ vai anh ta khẽ run. Anh ta hạ thấp giọng: “Ngài Kỳ, bên Mỹ Á đang hối thúc rồi ạ."

Kỳ Nghiên Tranh khẽ phất tay ra hiệu cho anh ta lui xuống.

Lý Văn Hải lặng lẽ lùi lại vài bước. Chuyến đi Mỹ Á vốn dự định khởi hành từ tối hôm qua, nhưng vì Trì Lí mà bị dời lịch.

Lý Văn Hải không khỏi âm thầm bội phục. Cô gái nhỏ này đã chiếm được một chỗ trong lòng Kỳ Nghiên Tranh rồi.

Bên ngoài có không ít lời bàn tán, nói rằng Trì Lí sở hữu nhan sắc và vóc dáng thuộc hàng đỉnh nhất ở Cảng Thành. Cô chỉ là tình cờ lọt vào mắt xanh của Kỳ Nghiên Tranh đúng lúc anh rảnh rỗi, rồi bị nuôi như chim hoàng yến trong l*иg son, chuyện này chẳng thể kéo dài lâu.

Thế nhưng, có vẻ những lời đó sắp bị chính anh phá vỡ rồi.

Đúng lúc đang thất thần, Kỳ Nghiên Tranh đã bế người trong lòng lên. Cô hơi động đậy, lông mi khẽ run. Anh vỗ nhẹ lưng cô như dỗ dành. Khi đi ngang qua, anh chỉ thờ ơ liếc một cái, lạnh nhạt đến cực điểm.

Lần tiếp theo Trì Lí tỉnh lại là trên máy bay.

Cô bối rối chớp mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc lâu, đầu óc mới dần tỉnh táo. Quay sang bên cạnh, bắt gặp người đàn ông đang tựa lưng nhắm mắt.

Hàng mi dài rủ xuống tạo thành đường cong mềm mại, sống mũi cao, cằm góc cạnh, ngũ quan sắc nét toát lên vẻ lạnh lùng đầy tính công kích.

Trì Lí nhìn đến ngây người. Gương mặt ấy như được khắc ra từ đá cẩm thạch, đẹp đến mức không thể soi ra bất kỳ khuyết điểm nào.

Cô cứ thế ngắm mãi, đến mức người kia, vốn chỉ đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bỗng mở mắt ra, ánh nhìn sắc bén chạm thẳng vào mắt cô. Trong ánh mắt ấy vẫn còn sót lại một chút ngỡ ngàng vì bị nhìn trộm quá lâu.

3

0

2 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.