0 chữ
Chương 30
Chương 30
Chi Chi là con gái, mà Bùi Quý Ngâm thì vẫn thích chơi game với con gái hơn. Nếu cô có chơi cùng các nam streamer thì thường là do công ty sắp xếp.
Luôn có vài nam streamer, bề ngoài thì tỏ vẻ rất tôn trọng cô, nhưng lời nói lại khiến người ta thấy khó chịu. Đó là sự khinh thường đã ăn sâu trong xương tủy, ánh mắt kiêu ngạo từ trên cao nhìn xuống. Dù bản thân họ không cảm thấy điều đó, thậm chí còn cho rằng đó là lẽ đương nhiên, nhưng cô thì không thể chấp nhận được.
“Lần cuối gặp cậu, thấy cậu còn đang vừa live vừa dẫn gái chơi game.” Chi Chi nói.
“Em ấy đáng yêu như thế, sao lại không dắt theo được chứ.” Bùi Quý Ngâm cười.
Chi Chi bật cười: “Nhưng mà em gái đó trông có vẻ không muốn nói chuyện với cậu cho lắm.”
“Ai bảo? Bây giờ em ấy còn chủ động rủ mình chơi game cơ mà.” Bùi Quý Ngâm nói.
Hai người họ cứ trò chuyện vu vơ như thế.
“Thế sao hôm nay không chơi cùng em gái đó?” Chi Chi hỏi.
“Acc chính vẫn phải chơi chứ. Không giao lưu với mọi người, lỡ các cậu quên mất mình thì sao.” Bùi Quý Ngâm cười.
“Làm sao mà quên được cậu chứ.” Chi Chi bất đắc dĩ nói, “Cậu nói cậu đang ở đâu ấy nhỉ, mình có một sự kiện ở gần đó, hay là tụi mình gặp mặt nhé?”
“Cũng được, nhưng chưa chắc mình có thời gian đâu, lịch học vẫn kín lắm.” Bùi Quý Ngâm suy nghĩ một chút: “Cậu ở quận nào? Sự kiện gì thế?”
“Một lễ hội hoá trang nhân vật, ở khu Giang Hòa.” Chi Chi nói: “Mình sẽ cosplay Ngu Cơ.”
“À, cái sự kiện đó.” Bùi Quý Ngâm đáp.
“Cậu cũng được mời rồi à?” Chi Chi hỏi.
“Mời rồi.” Bùi Quý Ngâm nói: “Nhưng mình tạm thời không muốn lộ mặt.”
[Sao không đi vậy?]
[Nếu đi thì cậu sẽ cosplay ai? Kính à?]
[Mặc dù tay trông cũng không đến nỗi, nhưng mình vẫn…]
“Đến lúc đó nếu rảnh thì ta gặp nhau một chút nhé. Cậu sẽ ở lại mấy ngày?”
“Ba ngày.” Chi Chi nói: “Sáng thứ Sáu đến, tối Chủ nhật về, mình chỉ đi được thứ Bảy thôi.”
“Vậy để xem Chủ nhật mình rảnh không.” Bùi Quý Ngâm nói.
“Được.”
[Không tính stream ngoài trời à?]
“Ra ngoài chơi rồi còn livestream gì nữa, mất hết cả hứng.” Bùi Quý Ngâm nói.
Đánh hạng rất suôn sẻ, Bùi Quý Ngâm đạt được hẳn 99 sao.
“Được 100 sao thì mình nghỉ, càng ngày càng khó ghép trận rồi.” Bùi Quý Ngâm uống một ngụm nước, cô muốn đi tìm Tiểu Khả Ái chơi game tiếp.
“Được.” Chi Chi cũng không có ý kiến gì.
Chờ đợi một lúc.
Vừa vào game, Bùi Quý Ngâm đã thở dài một hơi.
Thoát khỏi tài khoản chính, cô đăng nhập tài khoản phụ, đáng tiếc là Tiểu Khả Ái không online. Cô tự hỏi liệu mình có nên xin phương thức liên lạc hay thứ gì đó không.
Cuối cùng Bùi Quý Ngâm vẫn để lại một tin nhắn cho Tống Chân, dù sao bây giờ tin nhắn trong Vương Giả cũng có thể nhận được qua QQ.
Tiểu Khả Ái Đừng Chạy: [Chơi game không?]
Tống Chân vừa tắm xong, đang tựa vào lưng ghế thẫn thờ thì thấy tin nhắn Bùi Quý Ngâm gửi tới.
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Được thôi, nhưng em không bật mic được.]
Cô ấy quá lười để lên sân thượng.
Tiểu Khả Ái Đừng Chạy: [Ok luôn.]
Bùi Quý Ngâm đợi Tống Chân online, vừa thấy avatar của cô ấy sáng lên liền kéo cô ấy vào ngay.
“Ôi, tiếc ghê, không nghe được em nói lòng chị thật sự rất đau khổ.” Bùi Quý Ngâm nói.
[Bắt đầu rồi! Lại bắt đầu rồi! Người con gái này!]
Khóe miệng Tống Chân hơi co giật.
“Cứ thấy thiếu thiếu cái gì ấy. Đây chính là cảm giác khi đã quen với ai đó sao?”
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Chị nhờn quá rồi, em nói nghiêm túc đấy.]
“Cũng bình thường mà.” Bùi Quý Ngâm bật cười khẽ hai tiếng, “Chẳng phải em nên cảm động sao?”
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Nói thật nhé, tim em làm bằng đá nên không cảm thấy gì đâu.]
“Vậy thôi.” Bùi Quý Ngâm bắt đầu chơi.
Vào đến giao diện chọn tướng, cô hơi sững người.
Luôn có vài nam streamer, bề ngoài thì tỏ vẻ rất tôn trọng cô, nhưng lời nói lại khiến người ta thấy khó chịu. Đó là sự khinh thường đã ăn sâu trong xương tủy, ánh mắt kiêu ngạo từ trên cao nhìn xuống. Dù bản thân họ không cảm thấy điều đó, thậm chí còn cho rằng đó là lẽ đương nhiên, nhưng cô thì không thể chấp nhận được.
“Lần cuối gặp cậu, thấy cậu còn đang vừa live vừa dẫn gái chơi game.” Chi Chi nói.
“Em ấy đáng yêu như thế, sao lại không dắt theo được chứ.” Bùi Quý Ngâm cười.
Chi Chi bật cười: “Nhưng mà em gái đó trông có vẻ không muốn nói chuyện với cậu cho lắm.”
“Ai bảo? Bây giờ em ấy còn chủ động rủ mình chơi game cơ mà.” Bùi Quý Ngâm nói.
“Thế sao hôm nay không chơi cùng em gái đó?” Chi Chi hỏi.
“Acc chính vẫn phải chơi chứ. Không giao lưu với mọi người, lỡ các cậu quên mất mình thì sao.” Bùi Quý Ngâm cười.
“Làm sao mà quên được cậu chứ.” Chi Chi bất đắc dĩ nói, “Cậu nói cậu đang ở đâu ấy nhỉ, mình có một sự kiện ở gần đó, hay là tụi mình gặp mặt nhé?”
“Cũng được, nhưng chưa chắc mình có thời gian đâu, lịch học vẫn kín lắm.” Bùi Quý Ngâm suy nghĩ một chút: “Cậu ở quận nào? Sự kiện gì thế?”
“Một lễ hội hoá trang nhân vật, ở khu Giang Hòa.” Chi Chi nói: “Mình sẽ cosplay Ngu Cơ.”
“À, cái sự kiện đó.” Bùi Quý Ngâm đáp.
“Cậu cũng được mời rồi à?” Chi Chi hỏi.
“Mời rồi.” Bùi Quý Ngâm nói: “Nhưng mình tạm thời không muốn lộ mặt.”
[Nếu đi thì cậu sẽ cosplay ai? Kính à?]
[Mặc dù tay trông cũng không đến nỗi, nhưng mình vẫn…]
“Đến lúc đó nếu rảnh thì ta gặp nhau một chút nhé. Cậu sẽ ở lại mấy ngày?”
“Ba ngày.” Chi Chi nói: “Sáng thứ Sáu đến, tối Chủ nhật về, mình chỉ đi được thứ Bảy thôi.”
“Vậy để xem Chủ nhật mình rảnh không.” Bùi Quý Ngâm nói.
“Được.”
[Không tính stream ngoài trời à?]
“Ra ngoài chơi rồi còn livestream gì nữa, mất hết cả hứng.” Bùi Quý Ngâm nói.
Đánh hạng rất suôn sẻ, Bùi Quý Ngâm đạt được hẳn 99 sao.
“Được 100 sao thì mình nghỉ, càng ngày càng khó ghép trận rồi.” Bùi Quý Ngâm uống một ngụm nước, cô muốn đi tìm Tiểu Khả Ái chơi game tiếp.
“Được.” Chi Chi cũng không có ý kiến gì.
Chờ đợi một lúc.
Vừa vào game, Bùi Quý Ngâm đã thở dài một hơi.
Cuối cùng Bùi Quý Ngâm vẫn để lại một tin nhắn cho Tống Chân, dù sao bây giờ tin nhắn trong Vương Giả cũng có thể nhận được qua QQ.
Tiểu Khả Ái Đừng Chạy: [Chơi game không?]
Tống Chân vừa tắm xong, đang tựa vào lưng ghế thẫn thờ thì thấy tin nhắn Bùi Quý Ngâm gửi tới.
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Được thôi, nhưng em không bật mic được.]
Cô ấy quá lười để lên sân thượng.
Tiểu Khả Ái Đừng Chạy: [Ok luôn.]
Bùi Quý Ngâm đợi Tống Chân online, vừa thấy avatar của cô ấy sáng lên liền kéo cô ấy vào ngay.
“Ôi, tiếc ghê, không nghe được em nói lòng chị thật sự rất đau khổ.” Bùi Quý Ngâm nói.
[Bắt đầu rồi! Lại bắt đầu rồi! Người con gái này!]
Khóe miệng Tống Chân hơi co giật.
“Cứ thấy thiếu thiếu cái gì ấy. Đây chính là cảm giác khi đã quen với ai đó sao?”
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Chị nhờn quá rồi, em nói nghiêm túc đấy.]
“Cũng bình thường mà.” Bùi Quý Ngâm bật cười khẽ hai tiếng, “Chẳng phải em nên cảm động sao?”
Manh Manh Tiểu Khả Ái: [Nói thật nhé, tim em làm bằng đá nên không cảm thấy gì đâu.]
“Vậy thôi.” Bùi Quý Ngâm bắt đầu chơi.
Vào đến giao diện chọn tướng, cô hơi sững người.
8
0
2 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
