TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Nhưng bản năng sợ chết đuối vẫn lấn át khao khát từ huyết mạch, Thẩm Dũ chọn cách nằm sấp trên bãi cát, chỉ ngâm nửa cái đuôi nhỏ xuống biển. Khi sóng biển ập đến, cậu chống hai tay, ưỡn nửa người trên lên, tuyệt đối không để mình bị sặc nước.

Dù là trong mơ, nhưng cảm giác ngâm mình trong biển và trong bồn tắm hoàn toàn khác biệt, dường như tự do hơn một chút. Bảo sao ba mẹ và anh trai cậu đều rất thích đi biển chơi, còn thích câu cá biển nữa. Hay là lần câu cá biển tới cậu cũng đi?

Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu đã bị chính Thẩm Dũ từ chối. Cậu vẫn thích cảm giác chân chạm đất hơn.

Thẩm Dũ cứ vui là thích ca hát, lúc này đuôi đang ngâm trong nước biển, cậu lập tức nghêu ngao hát bài "Kim Quang Chú" mà tối nay đã nghe lúc ngâm đuôi trong bồn tắm. Chỉ là hát đi hát lại cậu cũng chỉ thuộc được hai câu đó, mà ngay cả hai câu đó thỉnh thoảng cũng quên lời.

Khi sóng biển đánh tới, Thẩm Dũ không chỉ ưỡn nửa người trên lên mà còn dùng đuôi cá quẫy sóng và cảm nhận được niềm vui trong đó. Khi sóng biển lại ập đến lần nữa, cậu không nhịn được mà gào lên những tiếng kỳ quái.

Giọng của người cá quả thực rất hay, nhưng cũng không chịu nổi kiểu gào thét như ma khóc sói tru của Thẩm Dũ.

Bởi vì đang ở trong mơ, lại thêm chút hơi men, lúc này Thẩm Dũ hoàn toàn thả lỏng bản thân. Cậu không hề hay biết đôi mắt mình đã biến thành màu tím đậm, đuôi tóc cũng ánh lên sắc bạc.

Thẩm Dũ chơi vui vẻ, lại không biết lũ quái vật vừa mới từ vết nứt oán khí dưới đáy biển chui ra chỉ cảm thấy sống không bằng chết, hận không thể lập tức chui trở lại vào khe nứt. Chúng nó quả thực cũng chui lại vào, đáng tiếc là âm thanh kia cũng theo khe nứt vào luôn!

Lúc này, mấy người cá đang đối phó với quái vật ở dưới biển sâu đều đồng loạt dừng lại. Họ nhìn những con quái vật kia, ngoài những con đã chết hoặc không thể cử động, số còn lại dù bị thương cũng cố sống cố chết bò vào trong khe nứt, ngoài ra họ còn nghe thấy tiếng hát của người cá.

Các chủng tộc khác nhiều nhất cũng chỉ nghe ra được âm sắc của người cá bất đồng, nhưng người cá lại có thể nghe ra nhiều thứ hơn. Số lượng người cá vốn đã không nhiều, họ có thể phân biệt rõ ràng giọng hát của mỗi một tộc nhân. Một nữ người cá có đuôi màu xanh biếc đột nhiên nói: “Đây là người cá còn nhỏ!”

Tuổi của người cá được tính theo sau khi thức tỉnh, cái gọi là người cá còn nhỏ chính là người cá vừa mới thức tỉnh.

Sau khi xác định em trai mình không thể nào thức tỉnh, Thẩm Uẩn không còn hứng thú với những chuyện này nữa, hơn nữa anh ta cũng không nghe ra được giọng hát của người cá có gì khác biệt. Anh ta chỉ quan sát thấy vết nứt oán khí kia đang khép lại từ bên trong, đây là lần đầu tiên kể từ khi vết nứt oán khí xuất hiện.

Thẩm Như Nam và Diêu Lung đều biết tình hình của con trai, nên ở bên cạnh anh ta.

Người cá đuôi xanh lá tỏ vẻ kích động: “Tộc nhân mới đã ra đời! Nam, có phải là con út của các người không?”

“Sao có thể chứ.” Không đợi Thẩm Như Nam lên tiếng, một người cá đuôi đỏ vừa xé xác một con quái vật đã bơi tới: “Con út của ông ta sớm đã qua tuổi thức tỉnh rồi, hơn nữa tộc nhân mới vừa thức tỉnh đã có thực lực như vậy, sao có thể là do bọn họ sinh ra được, dù sao thì màu đen...”

Lời còn chưa nói hết, Thẩm Như Nam đã ra tay, đối phương cũng không tránh né, chỉ trong nháy mắt hai người cá đã đánh nhau.

Trong biển vốn là địa bàn của người cá, họ đều là người cá, cũng không cần dùng đến thủ đoạn đối phó với các chủng tộc khác, phần lớn là dùng thân thể đối chọi.

Tiếng hát vẫn chưa dừng lại, Thẩm Uẩn vốn nên luôn chú ý đến ba mình lại bị tiếng hát kia thu hút, chính xác hơn là những câu hát lặp đi lặp lại.

“Thiên địa huyền tông, vạn la la bản căn.”

“Tam giới nội ngoại, duy đạo độc tôn la la la.”

“Oa hu oa hu a a a! Độc tôn độc tôn~”

Lần đầu tiên nghe loáng thoáng bài hát này, Thẩm Uẩn còn tưởng mình nghe nhầm. Anh ta tuy không biết đối phương đang hát gì, nhưng vì lá bùa hộ mệnh mà em trai tặng, trước khi xuống biển anh ta đã cố tình nói chuyện vài câu với đạo trưởng Như Tuệ, vẫn có thể hiểu được ý nghĩa của vài câu trong đó.

Quan trọng nhất là dù nghe thế nào đi nữa, đây cũng là bài hát của đạo giáo mà!

Trừ phi giữa trời đất này có huyết mạch người cá thứ hai thích cầu thần bái Phật, nếu không thì đây chẳng phải rõ ràng là em trai anh ta sao?

Nhưng Thẩm Uẩn không có bằng chứng, dù sao ba mẹ anh ta mới từ nhà đến, nếu em trai đã thức tỉnh huyết mạch, ba mẹ không thể nào không nói cho anh ta biết, chẳng lẽ ba mẹ cũng không biết?

Dòng suy nghĩ của Thẩm Uẩn xoay chuyển, nhưng anh ta không nói gì cả, dù sao bây giờ cũng không phải lúc để nói những chuyện này, anh ta không tin tưởng những người cá này, huống chi lỡ như không phải thì sao? Có một số chuyện anh ta phải đợi đến khi chỉ có gia đình mình mới nhắc tới.

13

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.