TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 25
Chương 25

Thẩm Uẩn "ừm" một tiếng, khi chạm vào vòng tay có dao động năng lượng yếu ớt, tay anh ta khựng lại... hình như anh ta đoán ra được sở thích gần đây của em trai mình là gì rồi, dù sao trước đây em trai anh ta cũng có thói quen cùng Khương Hiểu đi cầu thần bái Phật trước những kỳ thi quan trọng.

Ba Thẩm cố nhịn cười: "Đúng đúng, sở thích gần đây của em trai con chính là tặng những thứ này cho cả nhà."

Thẩm Uẩn cảm nhận được trong túi có một vật có dao động năng lượng khá mạnh, lấy ra xem, lại là một lá bùa hộ mệnh.

Đạo trưởng Như Tuệ khẽ "ủa" một tiếng, ông ta vừa nhìn đã nhận ra đây chính là lá bùa mình đưa cho Trần Húc tối qua.

Ba Thẩm cũng nhìn thấy, trong nháy mắt đã hiểu ra chuyện gì: "Sáng nay Trần Húc đưa đến hai lá bùa hộ mệnh do đạo trưởng Như Tuệ vẽ, nó lén nhét một lá cho con."

Thẩm Uẩn mím chặt môi mỏng, hỏi thẳng: "Em trai tại sao tự dưng lại muốn những thứ này? Trong nhà xảy ra chuyện gì, sao ba mẹ lại cho phép những thứ này vào nhà chúng ta?"

Thẩm Uẩn lập tức hỏi trúng điểm chí mạng.

Ba Thẩm giải thích chuyện về con quỷ đói.

Thẩm Uẩn cụp mắt: "Chỉ là con quỷ đói tối đó, Trần Húc nên tặng bùa bình an, tại sao lại bùa hộ mệnh?"

Hỏi đến cuối cùng, Thẩm Uẩn nhìn thẳng về phía đạo trưởng Như Tuệ.

Ba Thẩm ngây ra, cũng nhận ra có chỗ không đúng: "Đúng vậy, tại sao lại là bùa hộ mệnh?"

Lúc này đạo trưởng Như Tuệ mới biết nhà họ Thẩm không biết chuyện Thẩm Dũ và Khương Hiểu gặp ma: "Tôi cũng không biết nữa, Trần Húc nói muốn bùa hộ mệnh, tôi lập tức đưa cho hai lá, thứ này quý hơn bùa bình an nhiều."

Lúc này Trần Húc vẫn chưa biết mình đã bị lộ, sau khi ông ta đưa Thẩm Dũ về nhà lập tức sắp xếp lại người bảo vệ Thẩm Dũ, ban ngày là người, ban đêm là quỷ, đảm bảo Thẩm Dũ an toàn 24/24.

Thẩm Dũ về nhà lập tức đạp xe đưa bùa hộ mệnh đến cho Khương Hiểu trước.

Khương Hiểu thấy Thẩm Dũ lấy bùa hộ mệnh từ trong ốp điện thoại ra, hỏi: "Của cậu đâu?"

Thẩm Dũ không hề nhắc đến chuyện mình tặng bùa cho anh trai, chỉ nói: "Đợi tôi về nhà rồi nhét vào điện thoại."

Khương Hiểu học theo dáng vẻ của Thẩm Dũ cất kỹ lá bùa hộ mệnh: "Đợi mẹ tôi về, tôi sẽ nhét cho mẹ, tôi có cái ngọc bội này là được rồi."

Thẩm Dũ cũng không có ý kiến gì về việc này, cậu và Khương Hiểu ăn một bữa ở quán thịt nướng gần đó, lúc về nhà còn mua không ít đồ ăn vặt và trái cây, mấy ngày ba mẹ cậu không có ở nhà, cậu cũng không thể bạc đãi bản thân được!

Hơn nữa, nhân lúc trong nhà không có ai, Thẩm Dũ đã làm một việc mà cậu hằng ao ước từ khi có đuôi cá, cậu đặt đồ vào bếp rồi nhanh chân đi đến bể cá đặt ở phòng khách, không chịu từ bỏ mà đo lại chiều dài, chiều rộng và chiều cao của bể cá một lần nữa, rất ấm ức xác nhận rằng dù có cố gắng nhét bản thân đã biến ra đuôi cá vào thì cũng sẽ vô cùng chật chội.

Cá ba Thẩm nuôi rất nhiều loại và cũng rất tạp, điểm chung duy nhất là đều có đuôi cá rất đẹp và mỗi con cá đều được nuôi rất tốt.

Thẩm Dũ nằm sấp xem một lúc, thầm so sánh với đuôi của mình, xác định không có con nào có đuôi đẹp hơn đuôi của mình, lúc này mới hài lòng ngân nga hát đi nấu đồ ăn khuya cho mình, cậu muốn nấu cho mình một tô mì hải sản, thịt nướng tuy ngon nhưng chỉ để qua cơn thèm thôi.

---

Sau khi ăn một tô mì hải sản lớn, Thẩm Dũ trước khi lên lầu vẫn nhớ lời ba Thẩm dặn, chuẩn bị cho cá ăn. Tay cậu cầm thức ăn cho cá đã đưa lên trên bể cá, lũ cá nhỏ trong bể cũng bơi lại gần, ngay lúc định thả tay ra thì cậu đột nhiên rụt tay lại, tự ngắm nghía thức ăn dạng viên cho cá.

Khác thức ăn cho cá mua ở ngoài, loại thức ăn này là do ba Thẩm tự làm. Chú Trần cứ cách một khoảng thời gian lại đến lấy một ít, nói rằng cá ở văn phòng rất thích thức ăn ba Thẩm làm, sau khi ăn không chỉ khỏe mạnh mà màu vảy cá cũng đẹp hơn nhiều.

Thẩm Dũ ghé sát lại ngửi thử, có một chút mùi tanh nhưng mùi thơm của ngũ cốc nhiều hơn. Lúc ba Thẩm làm thức ăn cho cá, cậu từng phụ giúp, hình như có dùng gạo, bột mì, ốc, dầu mè, nước và rượu cao lương!

Nói đơn giản thì món nào người cũng ăn được! Quan trọng nhất là, ăn vào sẽ làm vảy cá đẹp hơn!

Thẩm Dũ rất tự nhiên bỏ nắm thức ăn trong tay vào miệng, vị vậy mà không tệ! Cậu lại ăn thêm một miếng nữa, rồi mới lấy một ít cho lũ cá đang sốt ruột bơi vòng vòng trong bể, cuối cùng vốc một nắm lớn rồi mới đậy nắp hộp lại, tắt đèn, vừa ăn vừa nghêu ngao hát rồi đi lên lầu.

Chẳng biết có phải do trong thức ăn cho cá có thêm chút rượu cao lương hay không, lúc Thẩm Dũ ngâm đuôi liền cảm thấy hơi lâng lâng, sau khi ngủ thϊếp đi, lúc lại mơ thấy bờ biển, cậu lại có một sự thôi thúc muốn nhảy xuống biển bơi một vòng.

16

0

2 tháng trước

23 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.