TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 32
Chương 32

"Cuối cùng chị cũng hiểu!" Ninh Tiêu Dư thở dài, sau đó quan tâm hỏi: "Chị cảm thấy khó chịu sao?"

"Ồ, không sao đâu, chỉ bị kí©h thí©ɧ một chút, tim đập nhanh hơn, nghỉ ngơi một chút là khỏe." Ninh Hoan Sênh thành thật trả lời với đôi mắt trong sáng chân thành, không dám nói thêm một chữ nào.

Rất tốt, đã học được một bài học.

Tin rằng sau lần này, cô ấy sẽ không bao giờ dám tiết lộ bí mật nữa.

Ninh Tiêu Dư rất vui, sau khi dặn cô ấy nếu thấy khó chịu thì hãy nghỉ ngơi thật tốt, sau đó nhanh chóng đi đến cửa phòng mẹ Ninh Khinh Lan.

Ninh Khinh Lan vừa mới thoát khỏi cơn mơ, mãi một lúc sau cơn chấn động tinh thần vẫn đang thẫn thờ.

Nhìn khoảng trống bên cạnh, bà ấy không khỏi cảm thấy may mắn vì Trần Thừa Phong lấy cớ bận công việc ngủ trong phòng sách nên không để ý đến sự hớ hênh của bà ấy.

Khác với sự do dự của Ninh Hoan Sênh, giờ phút này, tâm trạng của Ninh Khinh Lan phức tạp hơn rất nhiều.

Khϊếp đảm, giận dữ, sợ hãi, đau buồn... Những cảm xúc dồn nén trong l*иg ngực như muốn nổ tung.

Ninh Khinh Lan không hề nghi ngờ tính chân thực của giấc mơ.

Bà ấy hiểu bản thân, chuyện nhìn thấy trong giấc mơ hoàn toàn là tác phong của bản thân.

Niềm kiêu hãnh hơn nửa cuộc đời không cho phép bà ấy ép buộc một người đàn ông muốn ra đi ở lại, nhưng khi người cha đã bảo vệ bà ấy cả đời ngã xuống, bà ấy sẵn sàng từ bỏ tất cả lòng tự trọng để đổi lấy sự an toàn của ông ấy, và rồi... Mới bị một người phụ nữ lõi đời sẵn sàng làʍ t̠ìиɦ nhân sỉ nhục, khiến bà ấy khó chịu còn hơn cả chết.

Vậy là bà ấy đã chết.

Lấy một thái độ hoàn toàn né tránh.

Hoàn toàn mặc kệ hai cô con gái vẫn còn sống trên đời.

Khi nhớ đến chuyện xảy ra với con gái mình sau khi bà ấy chết trong giấc mơ, ngực Ninh Khinh Lan nhói đau, đau đến mức răng đánh lập cập.

Ninh Khinh Lan không dám ôm tâm lý may mắn tưởng tượng cảnh tượng trong mơ sẽ không xảy ra.

Bà ấy không dám đặt cược vào khả năng này.

"Chúc mừng bà đã ràng với buộc hệ thống thay đổi vận mệnh."

Giọng nói ngụy trang hệ thống vang lên trong đầu Ninh Khinh Lan.

"Hệ thống thay đổi vận mệnh ư?" Nhịp tim Ninh Khinh Lan tăng nhanh, bà ấy gần như không lãng phí thời gian ngạc nhiên, vội hỏi: "Tôi nhìn thấy tương lai của mình phải không? Hệ thống đang ở đâu? Tại sao hệ thống không cho tôi nhìn thấy sớm hơn!"

Cho dù bây giờ bà ấy đã biết hết mọi chuyện thì còn kịp gì đâu?

Ninh Tiêu Dư cũng muốn hành động sớm hơn, nhưng thời gian đóng kịch không cho phép.

"Đâu phải bao năm qua không có ai nói bóng nói gió nhắc nhở bà, bà cũng có tin đâu?"

Ninh Khinh Lan thở hổn hển, không nói nên lời.

Đúng vậy, mặc dù đêm qua con gái ruột của bà ấy có thái độ dữ dội như vậy, nhưng bà ấy vẫn vững tin vào Trần Thừa Phong.

Bởi vì trước mặt bà ấy, hơn 20 năm qua, Trần Thừa Phong luôn dịu dàng ân cần, trong mắt chan chứa yêu thương, ông ta vẫn luôn kiềm chế sự tự ti để nỗ lực tiến bộ, liên tục thu hẹp chênh lệch xuất thân, mặc dù bị người khác coi thường chửi bới nhưng cũng chỉ có thể chịu đựng…

Cuối cùng người ngu ngốc vẫn là bà ấy!

Ninh Tiêu Dư nhân cơ hội nói: "Nếu muốn thay đổi mọi thứ, hãy nỗ lực hợp tác với hệ thống để thực hiện nhiệm vụ."

"Nhiệm vụ gì? Chỉ cần có thể đảo ngược kết quả, cái gì tôi cũng sẽ đồng ý." Ninh Khinh Lan quả quyết nói.

Ninh Tiêu Dư không chút do dự, lập tức đưa ra nhiệm vụ:

"Hôm nay, Trần Thừa Phong sẽ đề nghị ly hôn, bà cần...."

Nhiệm vụ vừa được phát ra, Ninh Khinh Lan nhanh chóng tiếp nhận, hơn nữa, đối mặt với lời cảnh cáo "thiên cơ bất khả lộ", bà ấy thề sẽ tuân thủ quy tắc.

Ổn rồi.

Không một người mẹ nào có thể chịu đựng được việc con mình bị sỉ nhục như vậy, bà ấy thà rằng bản thân gánh hết.

8

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.