TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 35
Chương 35

"Ngày đầu tiên đi làm đã đến muộn, cô biết hình phạt là gì không."

Tôi mặt đầy dấu chấm hỏi, làm sao ta có thể biết được?

Len lén nhìn sắc mặt có chút âm trầm của Thịnh Dĩ Hành, tôi vắt óc suy nghĩ: “... Miễn phí cho người tùy ý xử phạt không thu tiền?"

Đám người hóng chuyện lập tức có tâm trạng phức tạp, khó nói thành lời: “?" Xử phạt? Còn miễn phí không thu tiền?

Là ý mình đang nghĩ sao? Thịnh tổng bề ngoài nhìn quang minh lỗi lạc, không ngờ sau lưng lại làm ra loại chuyện đồϊ ҍạϊ này với Omega yếu đuối...

Trên trán Thịnh Dĩ Hành nổi gân xanh, nàng cúi đầu nhìn cô gái đang giả vờ vô tội: “Cô nói mấy lời này vô dụng."

"Cứ trừ lương theo quy định."

Tôi: "?"

"Quả nhiên là nhà tư bản vạn ác, sói già phố Wall thấy cũng phải rơi lệ. Ta có lý do chính đáng để nghi ngờ Thịnh Dĩ Hành muốn quỵt tiền, ngươi thấy sao."

Hệ thống ngửa mặt lên trời, nó mệt tim, không muốn có bất kỳ cảm thấy vô dụng nào.

Tôi kiên trì không bỏ cuộc, tiếp tục cầu xin nàng: “Thịnh tổng, người đừng như vậy, bộ dạng lạnh lùng vô tình của người khiến ta rất đau lòng, rất buồn. Người xem ta là một nữ tử yếu đuối không có xu dính túi, nếu không có số lương này, ngày mai ta chắc chắn sẽ chết đói ngoài đường."

Tôi chớp chớp mắt đáng thương, nói dối mà mặt không đỏ tim không đập: “Người coi như làm việc thiện, tha cho ta lần này đi, ta đã nhận thức sâu sắc lỗi lầm lần này rồi, ta cam đoan với người, lần sau ta tuyệt đối sẽ không tái phạm nữa!"

Tôi giơ tay lên một cách nghiêm túc, thái độ rất đoan chính.

Các nhân viên trong thang máy im lặng nghe tôi đọc bản kiểm điểm, muốn nói đỡ cho tôi vài câu, nhưng lại không biết nên nói gì. Mãi cho đến một lúc sau, có người ở góc nhỏ giọng nhắc nhở Thịnh Dĩ Hành: “Thịnh tổng, Omega là nhóm người yếu thế, hơn nữa hôm nay cô ấy cũng là ngày đầu tiên đến báo danh, chắc là do không quen đường đến công ty nên mới chậm trễ..."

Tôi không khỏi nhìn theo tiếng nói, vị đại thiện nhân nào lại tốt bụng giải vây cho ta như vậy?!

Mắt tôi còn chưa tìm thấy người, miệng đã theo phản xạ tiếp lời: “Đúng đúng đúng, hơn nữa trên đường còn tắc đường, ta lại sống ở khu Lam Hồ, Thịnh tổng người không biết đâu, sáng nay ta dậy từ năm giờ sáng để chen xe buýt đấy." Ánh mắt tôi tìm thấy cô chị đã lên tiếng giúp mình, mỉm cười rạng rỡ với đối phương: “Tối qua ta còn nhận ba công việc làm thêm, tăng ca liên tục sáu tiếng đồng hồ, đến nửa đêm mới về nhà nghỉ ngơi..."

Càng nói càng quá đáng.

Thịnh Dĩ Hành mặt không cảm xúc nhìn tôi, cuối cùng rõ ràng là bị tôi nói luyên thuyên đến phiền, lúc thang máy đến tầng đích liền ném lại một câu "Lần sau không có nữa" rồi biến mất.

Tôi mừng rỡ nhìn bóng dáng biến mất rất nhanh của Thịnh Dĩ Hành, cao giọng nũng nịu cảm ơn: "Cảm ơn Thịnh tổng~"

Nhịp bước chân của Thịnh Dĩ Hành không hề bị ảnh hưởng chút nào, tôi đứng một lúc lâu sau mới được hệ thống nhắc nhở rồi mới nhận ra lúc này mình nên đi theo Thịnh Dĩ Hành ra ngoài.

Tôi vội vàng cầm lấy chiếc túi nhỏ đeo trên vai đuổi theo: “Thịnh tổng, đợi ta với."

Thịnh Dĩ Hành không cho tôi sắc mặt tốt, ngón tay thon dài tao nhã chỉ về phía một phòng làm việc có cách bài trí gọn gàng bên cạnh: “Phòng làm việc của cô."

Cuối cùng, lúc tôi định đáp lại, Thịnh Dĩ Hành lại nói bằng giọng điệu không hề có cảm xúc: "Lúc tôi không gọi cô nếu không có chuyện gì quan trọng thì đừng đến làm phiền tôi."

5

0

3 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.