TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Quản gia thấy sắc mặt của ông ta khó coi, hít sâu một hơi rồi đáp: “Nhìn bề ngoài, có vẻ là vệ sĩ nhà họ Thời.”

“Nhà họ Thời...” Giang Lâm Minh siết chặt tay vịn ghế, cố giữ bình tĩnh, nhưng lưng đã rịn một lớp mồ hôi lạnh.

Nhà họ Thời ở thủ đô là một trong những thế lực đứng đầu, địa vị như đỉnh chóp của kim tự tháp.

Riêng Thời Cẩn Niên, nói là kẻ một tay che trời ở giới thượng lưu cũng không ngoa.

Quan trọng hơn nữa, Thời Cẩn Niên nổi tiếng tàn nhẫn, vì tranh vị trí người thừa kế nhà họ Thời mà anh còn từng ra tay phế chính người anh nuôi hơn mình mười lăm tuổi, Thời Diên Khánh.

Nếu không phải vì nhà họ Giang thì ông ta cũng không liều đến vậy.

Nhưng rủi ro càng lớn, lợi ích càng cao, chẳng phải vẫn luôn là vậy sao?

Nói cho cùng vẫn là do thằng ngốc Giang Miên chẳng ra hồn. Nếu hôm đó nó có thể trèo được lên giường Thời Cẩn Niên thì ông ta cũng đâu cần cho người canh cổng suốt đêm như vậy.

Sau một thoáng im lặng, Giang Lâm Minh trầm giọng ra lệnh: “Đưa Lương Sinh đến bệnh viện trước, mau đi sắp xếp, đừng để ai nhìn thấy.”

Quản gia gật đầu rồi vội vã chạy đi.

“Ba, sếp Thời làm vậy là có ý gì? Chẳng lẽ thằng ngốc Giang Miên chết rồi?” Giang Phong hỏi.

“Ngu ngốc!” Giang Lâm Minh sa sầm mặt, nhìn con trai như nhìn kẻ ngốc: “Người ta còn chẳng mang đi bệnh viện, sao mà chết được?”

Tiền Phương không nói gì, lặng lẽ cầm khăn giấy lau vết rượu vang trên áo giúp Giang Lâm Minh.

Giang Phong vẫn không thấy mình hỏi sai: “Vậy là sao? Hay tại thằng ngốc đó hầu hạ không tốt nên sếp Thời nổi giận?”

Giang Lâm Minh nhắm mắt lại, nén cơn giận: “Con bằng tuổi Thời Cẩn Niên mà suy nghĩ được bình thường một chút có được không?”

Dù con trai không thể so với Thời Cẩn Niên, vì tương lai của nhà họ Giang, ông ta vẫn phải kiên nhẫn dạy dỗ.

Nghĩ vậy, Giang Lâm Minh đè xuống lửa giận trong lòng, nói: “Chắc là Thời Cẩn Niên phát hiện ra ta cử người theo dõi biệt thự nên mới đánh động cảnh cáo.”

“Ba, vậy giờ phải làm sao? Chúng ta đắc tội với Thời Cẩn Niên rồi!” Giang Phong lo lắng: “Không có Thời Cẩn Niên, dòng tiền của nhà mình sẽ cạn mất!”

Giang Lâm Minh tức đến nghẹn cả ngực, nó có biết tình hình hiện tại của công ty không?

Nếu không phải vì công ty gặp vấn đề thì ông ta đã không phải liều lĩnh dâng Giang Miên cho Thời Cẩn Niên như vậy.

Đã nghe ngóng được rằng Thời Cẩn Niên không gần nữ sắc, cũng không gần nam sắc, Giang Lâm Minh đoán, có khi khẩu vị của người ta đặc biệt thì sao.

5

0

3 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.