TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 30
Chương 30

Thì ra là như vậy, trách không được Mịch Linh nói cậu cảm ứng được hắn là vì nhờ vào một đạo cổ trận, thì ra là do cổ trận trong thân thể Phần Tu có ý đồ bất lợi với Mịch Linh, mới khiến hắn bị ép cho thức tỉnh.

Sắc mặt Tật Vô Ngôn có chút vi diệu, chuyện này xem như là mèo mù vớ được cá rán sao? Chứ nếu chỉ dựa vào bản thân cậu đi cảm ứng Tế Linh, thì e rằng cả đời cũng không thành.

Mịch Linh lại hừ lạnh tiếp: “Ngươi cũng nên cảm tạ hắn một phen đi, nếu không phải nhờ hắn thì chỉ bằng vào ngươi mà muốn cảm ứng được Tế Linh, không có vài chục năm rèn luyện thì đừng hòng nghĩ tới. Về phần những Tế Linh trấn thủ Trận Điện khác thì ta không rõ, nhưng nếu muốn cảm ứng được ta thì ngươi đừng có mơ tưởng.”

Quả nhiên là như vậy.

Tật Vô Ngôn không đáp lời Mịch Linh, mà quay sang nói với Đỗ Nguyệt Dung: “Dì, con có thể đến thăm biểu ca được không?”

Đỗ Nguyệt Dung mỉm cười nói: “Được, chỉ cần con không thấy mệt, dì sẽ đưa con đi.”

Tật Vô Ngôn theo chân Đỗ Nguyệt Dung, lại mang theo mấy gia phó cùng nhau bước vào tiểu viện của Phần Tu.

Vừa mới bước qua cổng viện, liền nghe thấy tiếng Phần Thiên Quyết phẫn nộ quát lớn: “Súc sinh! Hắn thật to gan! Dám ám toán nhi tử của ta, ta nhất định bắt hắn nợ máu trả bằng máu!”

Bước chân của Đỗ Nguyệt Dung và Tật Vô Ngôn đồng thời khựng lại.

Ngay sau đó thì một giọng nói trầm thấp mà ôn hòa chậm rãi vang lên: “Phụ thân, thù oán giữa con và Phần Ương, con sẽ tự mình giải quyết.”

“Con định giải quyết thế nào? Hiện tại bộ dạng của con như vậy...” Phần Thiên Quyết vừa mở miệng đã nghẹn lại. Hắn biết rõ nhi tử của mình mạnh mẽ tới nhường nào, hiện nay lại ra nông nỗi thế này, vốn đã phải chịu đủ lời châm chọc của tộc nhân rồi. Hắn thân làm phụ thân, sao nỡ rắc thêm muối lên vết thương của con mình?

Một tiếng thở dài chậm rãi vang lên: “Rồi sẽ có cách.”

Nghe đến đây, Đỗ Nguyệt Dung lập tức sải bước tiến vào. Trên gương mặt từng tràn đầy ôn nhu từ ái, giờ lại chỉ còn lại vẻ lạnh lùng nghiêm nghị: “Thiên Quyết, là ai đã hại nhi tử của ta thành ra thế này?”

Đáp án ấy, phu thê bọn họ đã chờ suốt hai năm. Hôm nay Phần Tu rốt cuộc cũng tỉnh lại, bọn họ cuối cùng cũng có thể biết rõ ai là kẻ đứng sau hãm hại Phần Tu.

Phần Tu vẫn mặc y phục thường ngày mà ngồi ngay ngắn nơi mép giường, mái tóc dài buông xõa tùy ý có phần rối loạn. Đôi mắt trong sáng mang theo chút lạnh lẽo và sắc bén, gương mặt tuấn mỹ không hề hiện lên chút biểu cảm nào.

Ánh mắt y nhìn về phía thiếu niên vừa theo sau mẫu thân bước vào, sự sắc bén trong mắt cũng thoáng dịu lại đôi phần.

2

0

2 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.