0 chữ
Chương 3
Chương 3
Ngay khoảnh khắc khi tỉnh lại, cậu cảm nhận được linh hồn mình đang hòa làm một với chủ nhân cũ của thân thể, giống như một giọt nước tách khỏi mặt hồ mà nay lại trở về với chính bản thể. Cái cảm giác trọn vẹn, gắn bó đến tận xương tủy ấy có lẽ chính là để miêu tả trạng thái này.
Từ nay về sau Tật Vô Ngôn chính là cậu, mà cậu cũng chính là Tật Vô Ngôn.
Nỗi hận của Tật Vô Ngôn trở thành nỗi hận của cậu, mà gánh nặng của Tật Vô Ngôn cũng trở thành gánh nặng của cậu.
Bọn họ đã là một người.
Chỉ tiếc rằng trước khi rời đi cậu vẫn không kịp trả thù đám tra nam tiện nữ kia cho ra trò, nghĩ đến việc bọn họ không có cậu lại sống càng vui vẻ hạnh phúc hơn mà lòng Ngô Ngôn liền thấy không cam tâm. Dựa vào đâu mà bọn họ được sống tốt chứ? Làm sao có thể để cho bọn họ sống tốt như vậy?
Nhưng cho dù cậu có không cam lòng đến đâu, cũng không thể quay về được nữa.
Xuyên không là chuyến hành trình một chiều, chỉ có thể đến mà không thể quay lại.
Hệ thống đưa cậu đến đây cũng đã trở thành bàn tay vàng của cậu, tên là [Hệ Thống Luyện Chế Siêu Cấp].
Ở nơi mà thực lực là tất cả như thế giới này, nếu không có thực lực thì chỉ có thể bị người ta đánh cho nằm bẹp một chỗ.
Chủ nhân cũ của thân thể chết là do cái tên Tật Vô Hiến trong tộc ban tặng.
Quan hệ giữa hai người xưa nay vốn dĩ đã không hòa thuận, sau khi nghĩa phụ nghĩa mẫu của Tật Vô Ngôn qua đời thì Tật Vô Hiến lại càng được thể mà ức hϊếp cậu nhiều hơn.
Thiên phú của Tật Vô Hiến và Tật Vô Ngôn trong đại gia tộc rộng lớn này cũng chỉ được xem là hạng trung cấp thấp, hai người tám lạng nửa cân, chẳng ai hơn ai. Thế nhưng Tật Vô Hiến lại cố tình mang trong mình cảm giác ưu việt quá mức, so không lại người khác thì mỗi ngày quay sang gây sự với Tật Vô Ngôn, xem cậu như quả hồng mềm dễ bóp mà chèn ép.
Từ sau khi nghĩa phụ gặp chuyện, Tật gia liền không còn cung cấp tài nguyên tu luyện cho Tật Vô Ngôn nữa.
Như một vị trưởng lão trong gia tộc đã từng nói: “Lứa con cháu thiếu niên trẻ tuổi trên dưới Tật gia có đến hàng ngàn người, tài nguyên cho con cháu nhà mình còn không đủ chia, lấy đâu ra dư thừa mà phân cho người ngoài?”
Tuy thiên phú của Tật Vô Ngôn bình thường nhưng lại rất có cốt khí, từ đó về sau cậu không hề chìa tay xin tài nguyên từ Tật gia nữa. Các loại dược liệu cậu sử dụng đều do chính mình tìm được trên núi, có bao nhiêu dùng bấy nhiêu, vì vậy cho đến nay tu vi của cậu mới chỉ dừng lại ở luyện thể cảnh tầng năm. Trong khi đó thì Tật Vô Hiến nhờ có tài nguyên của gia tộc chống lưng, hiện giờ đã đạt tới luyện thể cảnh tầng sáu.
Từ nay về sau Tật Vô Ngôn chính là cậu, mà cậu cũng chính là Tật Vô Ngôn.
Nỗi hận của Tật Vô Ngôn trở thành nỗi hận của cậu, mà gánh nặng của Tật Vô Ngôn cũng trở thành gánh nặng của cậu.
Bọn họ đã là một người.
Chỉ tiếc rằng trước khi rời đi cậu vẫn không kịp trả thù đám tra nam tiện nữ kia cho ra trò, nghĩ đến việc bọn họ không có cậu lại sống càng vui vẻ hạnh phúc hơn mà lòng Ngô Ngôn liền thấy không cam tâm. Dựa vào đâu mà bọn họ được sống tốt chứ? Làm sao có thể để cho bọn họ sống tốt như vậy?
Xuyên không là chuyến hành trình một chiều, chỉ có thể đến mà không thể quay lại.
Hệ thống đưa cậu đến đây cũng đã trở thành bàn tay vàng của cậu, tên là [Hệ Thống Luyện Chế Siêu Cấp].
Ở nơi mà thực lực là tất cả như thế giới này, nếu không có thực lực thì chỉ có thể bị người ta đánh cho nằm bẹp một chỗ.
Chủ nhân cũ của thân thể chết là do cái tên Tật Vô Hiến trong tộc ban tặng.
Quan hệ giữa hai người xưa nay vốn dĩ đã không hòa thuận, sau khi nghĩa phụ nghĩa mẫu của Tật Vô Ngôn qua đời thì Tật Vô Hiến lại càng được thể mà ức hϊếp cậu nhiều hơn.
Thiên phú của Tật Vô Hiến và Tật Vô Ngôn trong đại gia tộc rộng lớn này cũng chỉ được xem là hạng trung cấp thấp, hai người tám lạng nửa cân, chẳng ai hơn ai. Thế nhưng Tật Vô Hiến lại cố tình mang trong mình cảm giác ưu việt quá mức, so không lại người khác thì mỗi ngày quay sang gây sự với Tật Vô Ngôn, xem cậu như quả hồng mềm dễ bóp mà chèn ép.
Như một vị trưởng lão trong gia tộc đã từng nói: “Lứa con cháu thiếu niên trẻ tuổi trên dưới Tật gia có đến hàng ngàn người, tài nguyên cho con cháu nhà mình còn không đủ chia, lấy đâu ra dư thừa mà phân cho người ngoài?”
Tuy thiên phú của Tật Vô Ngôn bình thường nhưng lại rất có cốt khí, từ đó về sau cậu không hề chìa tay xin tài nguyên từ Tật gia nữa. Các loại dược liệu cậu sử dụng đều do chính mình tìm được trên núi, có bao nhiêu dùng bấy nhiêu, vì vậy cho đến nay tu vi của cậu mới chỉ dừng lại ở luyện thể cảnh tầng năm. Trong khi đó thì Tật Vô Hiến nhờ có tài nguyên của gia tộc chống lưng, hiện giờ đã đạt tới luyện thể cảnh tầng sáu.
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
