0 chữ
Chương 21
Chương 21
Gia phó quay lại rất nhanh.
“Phu nhân mời Vô Ngôn thiếu gia vào trong nói chuyện.” Gia phó cung kính nói.
Tật Vô Ngôn khẽ đáp lời cảm ơn, rồi bước vào trong phòng dưới ánh mắt tò mò của mọi người đang đứng ngoài sân.
Càng đến gần phòng, cậu càng nghe rõ bên trong có giọng nam trầm thấp đang nhẹ nhàng an ủi điều gì đó. Còn xen lẫn tiếng khóc thút thít khe khẽ, chắc hẳn là tiếng dì đang khóc.
Tật Vô Ngôn bước vào phòng, lập tức ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc phảng phất trong không khí. Dựa vào mùi thuốc hỗn tạp này mà đoán, thì suốt mấy năm qua Phần Tu chắc hẳn đã uống không ít loại dược, thế nhưng vẫn chẳng thấy có tác dụng gì.
Đi qua một tấm bình phong tứ quý lớn, Tật Vô Ngôn liền trông thấy ba người ở phía sau.
Phần Tu mặc một bộ y phục đen, ngồi thẳng tắp trên mép giường. Đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào một điểm phía trước mà không hề nhúc nhích, trông lạnh lùng và xa cách.
Trên chiếc ghế nhỏ khắc hoa bên mép giường là Đỗ Nguyệt Dung, vẻ mặt nàng hiền hậu đoan trang. Đôi mắt nàng đỏ hoe, thấy Tật Vô Ngôn bước vào thì dùng khăn tay lau nước mắt nơi khóe mắt rồi gượng cười với cậu, vẫy tay ra hiệu cho cậu lại gần.
Bên cạnh Đỗ Nguyệt Dung là một nam tử trung niên có vóc người cao lớn, dung mạo vô cùng tuấn tú, giữa hàng lông mày mang theo khí chất uy nghiêm. Nhìn vào cũng có thể đoán được đó chính là gia chủ Phần gia, Phần Thiên Quyết. Cũng chính là dượng của Tật Vô Ngôn.
Tật Vô Ngôn đi đến gần, cung kính hành lễ với hắn: “Vô Ngôn bái kiến dượng.”
Phần Thiên Quyết đưa mắt đánh giá Tật Vô Ngôn từ trên xuống dưới, sau đó mới lên tiếng: “Chuyện của ngươi, Nguyệt Dung đã nói với ta rồi. Ngươi cứ yên tâm ở lại Phần gia trước đã, còn việc liên quan đến Tật Vô Thiên, ta sẽ cân nhắc thêm. Dù sao nàng cũng là huyết mạch của Tật gia, nếu Tật gia không cho phép thì Phần gia cũng không thể ép buộc, chúng ta không nắm phần lẽ phải.”
“Vô Ngôn hiểu rõ, mọi chuyện xin nghe theo sự sắp xếp của dượng.” Tật Vô Ngôn cung kính đáp.
Tật Vô Ngôn há nào lại không hiểu đạo lý này. Giữa các thế gia vốn có vô số mối quan hệ ràng buộc phức tạp, tuy Phần Thiên Quyết là gia chủ Phần gia, nhưng cũng không thể mạo hiểm đơn độc đắc tội với Tật gia. Hơn nữa, Phần gia cũng không phải do một mình Phần Thiên Quyết định đoạt. Dù hắn có muốn giúp, e rằng người trong đại tộc và trưởng lão trong tộc cũng sẽ phản đối.
“Phu nhân mời Vô Ngôn thiếu gia vào trong nói chuyện.” Gia phó cung kính nói.
Tật Vô Ngôn khẽ đáp lời cảm ơn, rồi bước vào trong phòng dưới ánh mắt tò mò của mọi người đang đứng ngoài sân.
Càng đến gần phòng, cậu càng nghe rõ bên trong có giọng nam trầm thấp đang nhẹ nhàng an ủi điều gì đó. Còn xen lẫn tiếng khóc thút thít khe khẽ, chắc hẳn là tiếng dì đang khóc.
Tật Vô Ngôn bước vào phòng, lập tức ngửi thấy mùi thuốc nồng nặc phảng phất trong không khí. Dựa vào mùi thuốc hỗn tạp này mà đoán, thì suốt mấy năm qua Phần Tu chắc hẳn đã uống không ít loại dược, thế nhưng vẫn chẳng thấy có tác dụng gì.
Đi qua một tấm bình phong tứ quý lớn, Tật Vô Ngôn liền trông thấy ba người ở phía sau.
Phần Tu mặc một bộ y phục đen, ngồi thẳng tắp trên mép giường. Đôi mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào một điểm phía trước mà không hề nhúc nhích, trông lạnh lùng và xa cách.
Bên cạnh Đỗ Nguyệt Dung là một nam tử trung niên có vóc người cao lớn, dung mạo vô cùng tuấn tú, giữa hàng lông mày mang theo khí chất uy nghiêm. Nhìn vào cũng có thể đoán được đó chính là gia chủ Phần gia, Phần Thiên Quyết. Cũng chính là dượng của Tật Vô Ngôn.
Tật Vô Ngôn đi đến gần, cung kính hành lễ với hắn: “Vô Ngôn bái kiến dượng.”
Phần Thiên Quyết đưa mắt đánh giá Tật Vô Ngôn từ trên xuống dưới, sau đó mới lên tiếng: “Chuyện của ngươi, Nguyệt Dung đã nói với ta rồi. Ngươi cứ yên tâm ở lại Phần gia trước đã, còn việc liên quan đến Tật Vô Thiên, ta sẽ cân nhắc thêm. Dù sao nàng cũng là huyết mạch của Tật gia, nếu Tật gia không cho phép thì Phần gia cũng không thể ép buộc, chúng ta không nắm phần lẽ phải.”
Tật Vô Ngôn há nào lại không hiểu đạo lý này. Giữa các thế gia vốn có vô số mối quan hệ ràng buộc phức tạp, tuy Phần Thiên Quyết là gia chủ Phần gia, nhưng cũng không thể mạo hiểm đơn độc đắc tội với Tật gia. Hơn nữa, Phần gia cũng không phải do một mình Phần Thiên Quyết định đoạt. Dù hắn có muốn giúp, e rằng người trong đại tộc và trưởng lão trong tộc cũng sẽ phản đối.
4
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
