TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24

Thật khó chịu, thật xấu hổ. Trước mặt một Alpha mà lại mất kiểm soát đến mức này.

"Chuẩn tướng Barron, cảm ơn anh đã đưa tôi đến đây. Bây giờ... tôi cần nghỉ ngơi." Giọng Asa mềm mại, yếu ớt, vừa nói xong, những giọt nước mắt to rơi xuống, lăn dài trên má rồi thấm vào ngực áo.

Ares kết nối với mạng lưới thông tin của khu ký túc xá và liên lạc với A Biều, người đang ở tận Thủ đô tinh. Giọng nói của A Biều còn cứng nhắc hơn cả Ares: "Báo cáo chủ nhân Asa, thuốc ức chế là vật dụng quan trọng, tôi đã giữ bên mình. Dựa trên tình huống dự đoán, tôi nghĩ sẽ cùng ngài ra ngoài chứ không phải ở lại nhà."

"Ý cậu là tôi không mang theo bất kỳ liều thuốc ức chế nào đến đây?" Asa sững sờ, đôi mắt mở to tràn đầy tuyệt vọng. Ngay sau đó, cơ thể cậu nghiêng ngả rồi ngã khỏi giường. Lần này, Barron đứng gần cậu hơn Ares, cũng phản ứng nhanh hơn. Không kịp suy nghĩ, anh đã đón lấy Asa vào vòng tay. Nhưng ngay khoảnh khắc sau đó, Ares – lúc này đã trở lại chế độ bảo vệ mặc định – lập tức tấn công Barron. Anh vừa né tránh những cú đấm, cú đá của Ares, vừa tranh thủ xoay người nhẹ nhàng đặt Asa trở lại giường. Barron lớn tiếng quát: "Dừng lại! Tôi không phải kẻ thù, tôi không định làm hại tiến sĩ!"

"Khoảng cách quá gần với chủ nhân Asa, cố gắng thực hiện tiếp xúc cơ thể, mức tin tức tố phát hiện vượt ngưỡng, ưu tiên kích hoạt chế độ ngăn chặn." May mắn thay, mô-đun cài đặt của Ares chỉ là ngăn chặn, không phải tấn công toàn lực.

Sau vài hiệp giao đấu căng thẳng bằng tay chân giữa Barron và Ares, Asa cuối cùng cũng tỉnh lại. Cậu nhíu mày, lo lắng lên tiếng ngăn cản: "Ares, tạm dừng chế độ phòng vệ trong 24 giờ, chuyển sang trạng thái ngủ."

"Nhận lệnh." Ares lập tức lùi về sát tường, ánh sáng báo hiệu trạng thái ngủ bật lên.

Barron thở hổn hển, cơ bắp căng cứng trên người dần dần thả lỏng. Nhưng ngay khi mối nguy hiểm vừa qua đi, hương thơm thoang thoảng của hoa linh lan từ Asa lại len lỏi vào mũi anh, khiến anh không khỏi khựng lại.

"Chuẩn tướng Barron." Asa ngước đôi mắt long lanh, ngấn nước nhìn anh, sống mũi nhỏ nhắn, tinh tế, đầu mũi hơi ửng đỏ, giọng nói đứt quãng vì nghẹn ngào: "Tôi khó chịu quá, không chịu nổi nữa rồi."

"Xin cậu cố gắng chịu đựng thêm một chút. Tôi sẽ đi hỏi những người phụ trách hậu cần, có thể họ sẽ có thuốc ức chế dự phòng." Barron nửa ngồi nửa quỳ bên mép giường, giọng nói dịu dàng chưa từng có, nhưng lại không ngại ngần ngắt lời Asa: "Chúng tôi đã không chuẩn bị chu đáo, là lỗi tiếp đón của chúng tôi. Hãy cho tôi chút thời gian, tôi nhất định sẽ nhanh chóng mang thuốc ức chế đến cho cậu."

Đôi mắt Asa chớp chớp, chỉ vài giây sau, một giọt nước mắt lớn lăn dài trên má cậu. Lặng im một lúc lâu, cuối cùng cậu khẽ nói: "Nếu không tìm được thì sao? Làm ơn..." Nói rồi, cậu cúi đầu, để lộ phần gáy mảnh khảnh, yếu ớt trước mặt Barron. Một Omega luôn tự hào vì không cúi mình trước Alpha trên Thủ đô tinh, giờ đây lại sụp đổ trước nhu cầu sinh lý và cảm giác cô độc, không nơi nương tựa. Trong khoảnh khắc ấy, Asa cảm thấy căm ghét bản thân mình đến tột độ.

"Như vậy không ổn." Barron, người luôn giữ vững đạo đức và nguyên tắc, đối diện với sự chủ động của một Omega, anh lùi lại vài bước theo bản năng: "Cậu nhất định phải có một Alpha đã ghép đôi với mình chứ? Tôi không thích hợp để tùy tiện đánh dấu người khác."

"Tôi không có ai ghép đôi cả, chưa từng bị ai đánh dấu." Asa lắc đầu, không rõ là tức giận hay thất vọng, ghen tị. Cậu bực bội, đưa tay cấu mạnh vào tuyến thể sau cổ mình: "Cái thứ phiền phức này, tôi ghét nó..." Tuyến thể mềm mại, sưng tấy, bị Asa tàn nhẫn hành hạ, lập tức hiện lên vài vết xước rướm máu. Miếng dán ngăn cách bị bong tróc, lộ ra chất dịch tin tức tố màu vàng nhạt rỉ ra, nhưng có vẻ như cậu vẫn chưa thấy đủ, lại định giơ tay tự hành hạ thêm lần nữa.

"Tiến sĩ!" Barron, người vốn rất ít kinh nghiệm tiếp xúc với Omega, chưa từng nghĩ rằng một Omega thường ngày yếu đuối, ngoan ngoãn lại có thể tự hủy hoại bản thân vì không được xoa dịu trong kỳ phát tình.

"Tiến sĩ!" Không kịp suy nghĩ thêm, anh lập tức ra tay, chém nhẹ làm cậu ngất đi.

Nhìn Asa mềm nhũn nằm trên giường, Barron cảm thấy một cơn sợ hãi dâng lên. Đây mới chỉ là ngày đầu tiên vị tiến sĩ này đến nhận nhiệm vụ. Những ngày sau thì sao?

Lời tác giả: Với việc Omega là loài sinh vật đang trên bờ vực tuyệt chủng, cú chém của Barron có được tính là hành vi ngược đãi động vật không nhỉ?

5

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.