0 chữ
Chương 45
Chương 45
Nhưng giờ thì, so với tự tay nấu, tất nhiên có người nấu cho vẫn hơn chứ! Việc của cô ấy là ăn thôi!
"Tiểu Ninh, nó vẫn còn là con non đó meo~ nếu không thì…" Ngay khoảnh khắc đó, Trương Tiểu Ninh và Béo Béo tâm ý tương thông, một người một mèo cùng bật cười gian xảo.
"Hehehe… đầu bếp nhỏ à…"
[Chúc mừng người chơi đã bắt được một cây ăn thịt người non. Bạn có thể chọn "xua đuổi" (việc này chắc chắn sẽ khiến bạn mất đi một trợ thủ đắc lực), hoặc "mời ở lại đảo và trở thành bạn đồng hành".]
Cuối cùng cũng có thời gian mở giao diện hệ thống, khi nhìn thấy thông báo này, Trương Tiểu Ninh càng thêm quyết tâm thu phục cây ăn thịt nhỏ.
Là sinh viên ngành đơn binh cơ giáp, nền giáo dục cô ấy tiếp nhận luôn dạy rằng, tuyệt đối không đánh trận khi chưa chuẩn bị.
Vì vậy, Trương Tiểu Ninh liền bắt đầu thu thập thông tin chi tiết về loài cây ăn thịt từ những người bạn nhỏ xung quanh. Cô ấy phát hiện ra rằng loài này ăn khỏe, khẩu phần lớn mà lại thường xuyên bị đói, hơn nữa con cô ấy bắt được còn là một con non, cực kỳ dễ dụ (gạch đi) cực kỳ ngây thơ.
Sau đó, cô ấy lại ghé sát thì thầm với Béo Béo, cùng nhau bàn bạc kế hoạch… không phải lừa gạt, mà là làm sao để khiến cây ăn thịt nhỏ cảm nhận được hơi ấm của "gia đình"!
Gia đình hải âu thích hóng hớt và cả Dừa Hải Vương cũng lập tức gia nhập buổi "hội nghị".
Kết quả là khi cây ăn thịt nhỏ tỉnh dậy, điều đầu tiên nó nhìn thấy là một khuôn mặt cười toe toét và Béo Béo mập.
Cây ăn thịt nhỏ bị Trương Tiểu Ninh trói chặt thành hình bánh quai chèo, lăn qua lăn lại dưới đất, hai mắt đen nhánh trợn tròn, khí thế hừng hực hét lớn: "Đáng ghét! Con người xấu xa! Có giỏi thì thả tôi ra! Tôi muốn solo tay đôi với cô!"
Đáng chết, sợi dây này làm bằng gì vậy, sao không đứt nổi thế chứ!
"Chậc, cái đồ trộm vặt này, ăn trộm đồ của tôi mà còn không biết xấu hổ, tôi dựa vào bản lĩnh bắt được cậu, mắc gì mà phải thả?" Trương Tiểu Ninh không nói nhiều, bốp bốp hai cái bạt tai giòn tan.
"Hừ! Đó là vinh hạnh của cô mới đúng!" Cây ăn thịt nhỏ cứng cổ gân giọng gào lên: "Đợi tôi thoát ra, cô sẽ là kẻ đầu tiên bị tôi ăn!"
Trương Tiểu Ninh không nói nhiều, lại bịch bịch bịch cho thêm mấy cú nữa, nhưng vẫn khống chế lực tay để nó không bị ngất.
Vài phút sau, đầu cây ăn thịt đỏ rực, bầm một mảng xanh mảng tím, cuối cùng nó cũng biết điều hơn, nằm bẹp dưới đất như một con chó chết, rêи ɾỉ yếu ớt: "Hu hu… có người ngược đãi thực vật… còn có pháp luật nữa không hu hu hu (┯_┯)…"
"Hừ, tôi không chỉ ngược đãi, mà còn muốn ăn thịt cậu nữa." Trương Tiểu Ninh cười nham hiểm: "Béo Béo, Tiểu Dừa, nổi lửa nấu nước!"
"Meooo~!" Béo Béo vui vẻ đáp lời.
Rồi dẫn Dừa Hải Vương vào bếp nhóm lửa.
Nhìn cảnh một con mèo mập và một trái dừa thật sự bắt đầu nhen lửa ở sân sau, cây ăn thịt nhỏ sợ đến bay cả hồn vía. Mà đúng lúc đó, Trương Tiểu Ninh lại nhìn nó bằng ánh mắt xanh lè như dã thú, vừa tự lẩm bẩm: "Đói bao lâu rồi trời… cuối cùng cũng có nguyên liệu tự chui đầu vào nồi, khà khà khà… Không biết thịt cây ăn thịt thì có ngon không nhỉ?"
"Tiểu Ninh, nó vẫn còn là con non đó meo~ nếu không thì…" Ngay khoảnh khắc đó, Trương Tiểu Ninh và Béo Béo tâm ý tương thông, một người một mèo cùng bật cười gian xảo.
"Hehehe… đầu bếp nhỏ à…"
[Chúc mừng người chơi đã bắt được một cây ăn thịt người non. Bạn có thể chọn "xua đuổi" (việc này chắc chắn sẽ khiến bạn mất đi một trợ thủ đắc lực), hoặc "mời ở lại đảo và trở thành bạn đồng hành".]
Cuối cùng cũng có thời gian mở giao diện hệ thống, khi nhìn thấy thông báo này, Trương Tiểu Ninh càng thêm quyết tâm thu phục cây ăn thịt nhỏ.
Là sinh viên ngành đơn binh cơ giáp, nền giáo dục cô ấy tiếp nhận luôn dạy rằng, tuyệt đối không đánh trận khi chưa chuẩn bị.
Sau đó, cô ấy lại ghé sát thì thầm với Béo Béo, cùng nhau bàn bạc kế hoạch… không phải lừa gạt, mà là làm sao để khiến cây ăn thịt nhỏ cảm nhận được hơi ấm của "gia đình"!
Gia đình hải âu thích hóng hớt và cả Dừa Hải Vương cũng lập tức gia nhập buổi "hội nghị".
Kết quả là khi cây ăn thịt nhỏ tỉnh dậy, điều đầu tiên nó nhìn thấy là một khuôn mặt cười toe toét và Béo Béo mập.
Cây ăn thịt nhỏ bị Trương Tiểu Ninh trói chặt thành hình bánh quai chèo, lăn qua lăn lại dưới đất, hai mắt đen nhánh trợn tròn, khí thế hừng hực hét lớn: "Đáng ghét! Con người xấu xa! Có giỏi thì thả tôi ra! Tôi muốn solo tay đôi với cô!"
"Chậc, cái đồ trộm vặt này, ăn trộm đồ của tôi mà còn không biết xấu hổ, tôi dựa vào bản lĩnh bắt được cậu, mắc gì mà phải thả?" Trương Tiểu Ninh không nói nhiều, bốp bốp hai cái bạt tai giòn tan.
"Hừ! Đó là vinh hạnh của cô mới đúng!" Cây ăn thịt nhỏ cứng cổ gân giọng gào lên: "Đợi tôi thoát ra, cô sẽ là kẻ đầu tiên bị tôi ăn!"
Trương Tiểu Ninh không nói nhiều, lại bịch bịch bịch cho thêm mấy cú nữa, nhưng vẫn khống chế lực tay để nó không bị ngất.
Vài phút sau, đầu cây ăn thịt đỏ rực, bầm một mảng xanh mảng tím, cuối cùng nó cũng biết điều hơn, nằm bẹp dưới đất như một con chó chết, rêи ɾỉ yếu ớt: "Hu hu… có người ngược đãi thực vật… còn có pháp luật nữa không hu hu hu (┯_┯)…"
"Meooo~!" Béo Béo vui vẻ đáp lời.
Rồi dẫn Dừa Hải Vương vào bếp nhóm lửa.
Nhìn cảnh một con mèo mập và một trái dừa thật sự bắt đầu nhen lửa ở sân sau, cây ăn thịt nhỏ sợ đến bay cả hồn vía. Mà đúng lúc đó, Trương Tiểu Ninh lại nhìn nó bằng ánh mắt xanh lè như dã thú, vừa tự lẩm bẩm: "Đói bao lâu rồi trời… cuối cùng cũng có nguyên liệu tự chui đầu vào nồi, khà khà khà… Không biết thịt cây ăn thịt thì có ngon không nhỉ?"
2
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
