TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Buổi tối có một buổi biểu diễn tại lễ hội âm nhạc Cẩm Bình, Diệp Nại phải đến đó vào buổi chiều.

Kể từ sau vụ lùm xùm hồi đầu năm, danh tiếng của anh đã lao dốc không phanh, hình ảnh cũng theo đó mà tệ đi trông thấy.

Thay đổi rõ rệt nhất chính là, trước đây lịch diễn dày đặc không thể nhận hết, không phải vị trí trung tâm thì Diệp Nại còn chẳng buồn để mắt đến, giờ đây mãi mới có được một buổi diễn, nhưng lại chỉ có thể đứng ở một vị trí dở dở ương ương, để làm nền cho màn trình diễn của những khách mời tên tuổi hơn.

Nhưng Diệp Nại không mấy bận tâm.

Đối với anh, chỉ cần có sân khấu tốt, những thứ khác đều không thành vấn đề.

Ngay cả khi khách mời quan trọng lần này, chính là kẻ đã đẩy anh vào vũng lầy tai tiếng.

Lễ hội âm nhạc diễn ra từ chiều đến tối. Khi Diệp Nại đến nơi, trên sân khấu đang có người biểu diễn, là một ban nhạc ít tiếng tăm.

Các ca sĩ đã lên sân khấu trước đó đều không quá nổi tiếng, khán giả bên dưới vẫn còn thưa thớt, không khí cũng chưa quá đông đúc.

Ở hậu trường đã có một số nhạc sĩ chuẩn bị lên sân khấu, thấy Diệp Nại, đều lịch sự chào hỏi anh.

Tuy nhiên, sau khi anh đáp lại, không ai bắt chuyện thêm. Có người nhìn đi chỗ khác, có người cúi đầu làm việc riêng, có người lại lén lút liếc nhìn về phía anh.

Diệp Nại đã sớm quen với cảnh này.

Từ khi ra mắt đến nay, không ít người bị anh "diss", hình tượng trong mắt công chúng vốn đã nổi tiếng là gai góc, gần đây lại dính vào hàng loạt tin tức tiêu cực, hình tượng nóng nảy, vô lễ càng in đậm trong mắt mọi người, không ai dám dây vào cũng là chuyện bình thường.

Đang định đeo tai nghe vào, Diệp Nại bỗng nghe thấy một đoạn giai điệu guitar vô cùng lôi cuốn từ phía không xa.

Giữa một mảng âm thanh ồn ào của đám đông, tiếng đàn mong manh ấy vốn rất dễ bị át đi, nhưng chẳng hiểu sao vẫn lọt vào tai anh một cách rõ rệt, khiến anh không khỏi khựng lại, nhìn về hướng phát ra tiếng đàn.

Ở một góc yên tĩnh, có một người đàn ông đang ôm đàn guitar ngồi đó. Từ vị trí của Diệp Nại không thể nhìn thấy mặt anh ấy, chỉ thấy đôi chân dài vắt chéo một cách tùy ý, và đôi tay đang lướt trên dây đàn.

Bàn tay đó đặc biệt thon dài, chiếc nhẫn trên ngón trỏ lấp lánh ánh kim lạnh buốt, mu bàn tay nổi rõ những đường gân xanh chằng chịt như rễ cây. Thật sự rất mê người.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.