TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 89
Chương 89

Một Càn Nguyên Quân sao lại co ro nhút nhát như vậy? Phí hoài một thân hình cao lớn...

Kỳ Ấu An lấy làm lạ vô cùng, kẻ này trước kia tuy không đến mức xưng bá vô địch trong quân đội, nhưng cũng rất giỏi đánh đấm, chẳng mấy ai dám trêu chọc nàng, sao bây giờ ngay cả vài tên lưu manh côn đồ cũng không đánh lại được?

Trời biết, hôm qua Kỳ Ấu An hay tin mấy tên ăn mày kia ba lần bảy lượt muốn sỉ nhục nàng thì kinh ngạc biết bao...

Trên công đường Kỳ Ấu An không tiện hỏi, bây giờ cũng không tiện hỏi, nàng sợ làm tổn thương lòng tự trọng của Lý Tuyết Sinh.

Im lặng một lát, Kỳ Ấu An thấy thời gian cũng không còn sớm, liền nói: “Ta đến chỗ mẫu thân ta dùng bữa, ngươi có đi không? Nếu không đi thì lát nữa để Nhị Cẩu mang cơm đến phòng ngươi.”

Lý Tuyết Sinh ngẩn ra, vội vàng lùi sang một bên: “Ta... ta đợi người trong phòng là được rồi.”

“Ngươi không cần đợi ta, sau này tướng quân phủ chính là nhà của ngươi, ngươi cứ an tâm ở lại đi.” Kỳ Ấu An nghĩ một lát, lại nói: “Nhị Cẩu cũng đã giao cho ngươi rồi, để hắn sau này hầu hạ ngươi.”

“Người là thật lòng sao?” Lý Tuyết Sinh thật sự không dám tin những gì mình vừa nghe thấy: “Người thật sự muốn làm bằng hữu với ta sao?”

Kỳ mỗ không nói đùa.

Lý Tuyết Sinh hoảng hốt, vẫn không dám tin chỉ sau một đêm, mình lại từ một kẻ ăn mày trở thành bằng hữu của tướng quân phủ đại tiểu thư...

Chuyện tốt từ trên trời rơi xuống như vậy đối với Lý Tuyết Sinh vốn đa nghi mà nói, trong chốc lát quả thực khó mà an tâm tiếp nhận. Kỳ Ấu An cũng không nói gì nữa, vỗ vỗ vai nàng, rồi ra ngoài.

Đến Phương Lan Viện, Ninh Phương mới vừa thức dậy, đang trang điểm trước gương, tấm gương đồng tuy không rõ nét nhưng cũng phản chiếu bóng hình Kỳ Ấu An.

Nàng khẽ nâng mắt, nửa cười nửa không nhìn chằm chằm vào người trong gương: “Ấu An, nghe nói hôm qua con mang về một cô nhi Càn Nguyên không nơi nương tựa?”

“Triệu ma ma dưới gối chỉ có một nữ nhi gả đi xa xứ, bên cạnh không người chăm sóc, có ý muốn nhận cô nhi Càn Nguyên kia làm nghĩa nữ, sao con không dẫn nàng ấy qua cho Triệu ma ma xem thử? Được Triệu ma ma nhận làm nghĩa nữ, nàng ấy thật sự gặp may lớn rồi, Triệu ma ma những năm nay đã tích góp không ít tiền riêng, đang lo không có chỗ dùng đây. Cho tiểu ăn mày đó mua sắm điền sản nhà cửa, rồi lại cưới cho nàng một người vợ...”

Lời nàng còn chưa dứt, Kỳ Ấu An liền từ phía sau ôm lấy cổ nàng: “Mẫu thân, người đừng bày mấy trò quỷ đó nữa, Tuyết Sinh là bằng hữu của con, không phải tiểu ăn mày gì cả.”

Kỳ Ấu An đột nhiên xuất hiện đẩy tiểu nha hoàn đang chải tóc cho Ninh Phương ra, tiểu nha hoàn kia cũng đã sớm quen rồi, không nói tiếng nào lui ra sau.

“Tiểu thỏ con lại lừa gạt mẫu thân ngươi, bằng hữu gì chứ? Bằng hữu vừa gặp đã quen sao? Trong đám hồ bằng cẩu hữu của ngươi đâu có nàng, người ta nhìn là biết ngoan ngoãn hiểu chuyện, đâu như ngươi? Chỉ biết gây chuyện cho mẫu thân ngươi thôi.”

Nhắc đến “gây chuyện”, Ninh Phương kéo tay nàng ra không vui nói: “Quỳ xuống đi, bao giờ mẫu thân ngươi nguôi giận thì ngươi hãy đứng lên.”

Thấy làm nũng vô dụng, Kỳ Ấu An ủy khuất quỳ bên cạnh gương trang điểm: “Mẫu thân đừng trách con, là tiểu nhân Kỳ Hạo Vũ kia chạy đến chỗ thê tử con nói xấu con, ngay trước mặt con còn muốn dùng bàn tay bẩn thỉu chạm vào thê tử con, con thật sự nhịn không nổi mới đánh hắn.”

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.