TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 61
Chương 61

Tống Trạch Lan vừa thoát khỏi vòng tay Kỳ Ấu An, liền bị Ninh Phương khoác lấy vai.

“……”

Tay còn lại của Ninh Phương cũng không rảnh rỗi, tiện đà khoác tay Tống mẫu: “Thân gia, chúng ta tìm một chỗ nói chuyện hôn sự của hai đứa chúng nó đi, Ấu An cái đồ hỗn xược này thành sự thì không đủ mà bại sự thì thừa, đừng cho nàng ta nhúng tay vào nữa.”

“……Ta nơi nào thành sự thì không đủ mà bại sự thì thừa chứ?”

Kỳ Ấu An chỉ cảm thấy oan ức, nhưng vô ích, ngay cả Lý Kim Hoa muốn đi theo cũng bị Ninh Phương trợn mắt lườm lại chỗ cũ.

Mắt trừng trừng nhìn ba người họ đi về hậu viện.

Kỳ Ấu An quyến luyến không rời, trong lòng hình như vẫn còn vương vấn một vệt hương ấm áp, một lúc lâu sau mới hoàn hồn, mặt mày hớn hở đi ra ngoài.

Triệu ma ma vừa nhìn đã thấy vẻ vui mừng trên mặt nàng, cười hỏi: “Đại tiểu thư, đã như ý rồi sao?”

Kỳ Ấu An gật đầu, ánh mắt lại bị đôi ngỗng trời sống trên tay nàng hấp dẫn: “Nương thân nàng ta chắc chắn Tống tỷ tỷ sẽ đồng ý hôn sự sao?”

“Đó là chắc chắn rồi, phu nhân đã hứa với ngươi chuyện gì mà chưa làm được?”

Triệu ma ma cười tủm tỉm nói, rồi lại nhìn về phía Nhị Cẩu và bọn họ: “Rượu mừng, bánh mừng, trà... các thứ để cầu hôn đều đã mang đến cả rồi, đều là những thứ tốt được chọn từ trong kho ra. Lẽ ra vừa rồi đã phải đưa vào trong, chỉ là lão nô thấy bên trong trò chuyện vui vẻ, liền bảo bọn họ đợi ở ngoài trước một lát.”

“Đưa vào hậu viện đi.”

Kỳ Ấu An vươn tay đỡ lấy đôi ngỗng trời, nàng đi phía trước, Triệu ma ma dẫn theo Nhị Cẩu và Lục Tử bọn họ đi theo sau, không quên nhắc nhở: “Đại tiểu thư, đôi ngỗng trời này ngươi phải dặn Tống cô nương nuôi dưỡng cẩn thận, chỉ có như vậy tình cảm của hai người mới có thể bền lâu, nếu nuôi chết, e là sẽ không may mắn.”

“Được.”

Kỳ Ấu An lập tức đồng ý, trong lòng lại suy tính Tống tỷ tỷ mắt không nhìn thấy, mình có thể nhân cơ hội này ngày ngày đến đây cho ăn, vậy là trước khi thành thân cũng có thể ngày ngày gặp được Tống tỷ tỷ rồi.

Trong hậu viện có một gian nhà kho nhỏ, nhưng cửa khóa, Kỳ Ấu An không có chìa khóa, bèn bảo bọn họ đặt đồ lên bàn đá trong sân, còn mình thì buộc đôi ngỗng trời vào một cây xoan cạnh tường viện.

Lý môi bà cũng đi vào theo, lầm bầm rằng bàn chuyện hôn sự nên để mình cũng đi theo, không đi theo thì không hợp lễ nghĩa.

Kỳ Ấu An cười cười, không nói gì.

Triệu ma ma cũng không để ý đến nàng ta, tự mình nhìn ngó xung quanh, nhìn thấy sân viện sạch sẽ không khỏi tán thưởng một tiếng: “Đại tiểu thư, ngươi xem sân viện này tuy nhỏ một chút, nhưng trông thật thoáng đãng, sạch sẽ tươm tất.”

Đây là nhà của người trong lòng, Kỳ Ấu An tự nhiên nhìn đâu cũng thấy vừa mắt, lại nhìn thấy cánh cửa phòng ngủ của Tống Trạch Lan đang đóng chặt, trong lòng càng dâng lên niềm vui khôn tả, khóe môi nàng không ngừng nhếch lên: “Đúng vậy, Tống bá mẫu thật là cần cù, không như nương thân ta, ngày nào cũng ngủ đến mặt trời lên cao ba sào.”

Thân là đương gia chủ mẫu của phủ tướng quân, đâu cần nàng phải đi quét dọn sân viện?

Lời này nếu để phu nhân nghe thấy, e rằng không chừng sẽ vặn tai đại tiểu thư ba năm vòng.

“Ôi đại tiểu thư của ta ơi, ngươi nói nhỏ một chút, lời này không dám để phu nhân nghe thấy đâu...”

0

0

1 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.