0 chữ
Chương 53
Chương 53
Triệu Tiểu Ô bất ngờ bị đá một cái, không nặng, nhưng nàng ta vẫn kêu “Oái!” một tiếng: “Lão đại, đừng đánh đừng đánh…” Nàng ta vội vàng đứng dậy giơ ghế lên che trước người, vừa né vừa tiếp tục nói: “Ta sai rồi, ta chỉ đùa chút thôi. Với lại, vị thứ đệ của ngươi hai năm trước nạp tiểu thϊếp Chu Hồng Hạnh chẳng phải cũng là cưỡng hành kết khế mới thành công sao? Hắn ta chỉ nói một câu say rượu đầu óc không tỉnh táo thì ai dám truy cứu?”
“Ngươi nghe ai nói?” Lòng Kỳ Ấu An chợt trầm xuống: “Mẫu thân ta từng triệu cả nhà thợ săn đó đến hỏi chuyện, bọn họ đều nói là tự nguyện, không có chuyện cưỡng ép. Một người cương trực bất a như Kỳ Triều Yến, nếu thật sự là Kỳ Hạo Vũ ép buộc nữ tử kia, nàng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, hoặc tiếp tay cho kẻ ác…”
Thấy Kỳ Ấu An thần sắc ngưng trọng, Triệu Tiểu Ô nhất thời lại có cảm giác áp lực như bão tố sắp đến, yếu ớt nói: “Lão đại, ta tuyệt đối không phải đang bôi nhọ tướng quân. Tướng quân cũng không rõ nội tình. Người biết chuyện này không quá năm người, ta là một trong số đó.” Nàng ta nói một cách bí ẩn, ra hiệu Kỳ Ấu An đóng cửa lại rồi mới tiếp tục: “Năm đó sau khi Chu Hồng Hạnh bị cưỡng hành kết khế, thứ đệ của ngươi lại cắn ngược lại người ta một tiếng, nói nàng ta nhân lúc hắn say rượu chủ động câu dẫn, không định chịu trách nhiệm. Chu Hồng Hạnh một Khôn Trạch Quân chưa xuất các bị hắn ta sỉ nhục đến không ngẩng đầu lên được, lại sợ hãi quyền thế tướng quân phủ không dám cáo quan, trong cơn tức giận đã chọn cách nhảy sông tự vẫn, vừa khéo bị ta bắt gặp cứu được nàng ta.”
Kỳ Ấu An biết Kỳ Hạo Vũ là kẻ tiểu nhân khẩu phật tâm xà, nhưng không ngờ hắn ta lại làm ra chuyện này. Nghĩ đến Tống Trạch Lan kiếp trước không hề có dấu hiệu gì đã gả cho hắn ta, lòng nàng lập tức chìm xuống tận đáy. Nếu Tống Trạch Lan bị ép gả cho hắn… Kỳ Ấu An không dám nghĩ tiếp nữa, nàng sợ mình sẽ không kìm được mà gϊếŧ Kỳ Hạo Vũ. Cũng sợ sau này sẽ ray rứt cả đời, không còn mặt mũi nào đối diện với Tống Trạch Lan…
“Tiếc là cha mẹ nàng thấy tiền sáng mắt, căn bản không nghe lời ta, không những không đi chặn Tướng quân để tố cáo, ngược lại còn đi tìm thứ đệ của ngươi, nhận của hắn một khoản tiền rồi bán đi con gái.”
Triệu Tiểu Ô nói xong những lời này, ngẩng đầu liếc thấy Kỳ Ấu An sắc mặt rất tệ, sợ mình nói sai lời, vội vàng nói thêm: “Thôi thôi, lão đại, ngươi cứ coi như ta chưa nói gì, dù sao cũng là chuyện đã qua rồi. Chu Hồng Hạnh bây giờ dường như cũng đã chấp nhận thứ đệ của ngươi rồi. Cách đây ít lâu gặp nàng từ tiệm thuốc Vương gia đi ra, trông khá vui vẻ, nói là lấy thuốc điều hòa thân thể.”
“Ta hỏi thăm mới biết, thứ đệ của ngươi hứa với nàng chỉ cần sinh được một trai nửa gái, sẽ đưa nàng lên làm chính thất.”
“Kết khế… có thể khiến một người thích một người vốn không thích không?”
Khi hỏi ra lời này, thanh âm của Kỳ Ấu An đều đang run rẩy, đôi tay đặt trên đùi cũng không kiểm soát được mà run lên, không ai biết dưới vẻ mặt bình tĩnh của nàng là phong ba bão táp sắp ập đến.
“Chắc là không thể nhỉ?”
Triệu Tiểu Ô chần chừ nói, ánh mắt cẩn thận dò xét khuôn mặt Kỳ Ấu An: “Lão đại, ngươi đâu đến nỗi tức giận đến mức này chứ? Mặt đã trắng bệch ra rồi.”
“Ngươi nghe ai nói?” Lòng Kỳ Ấu An chợt trầm xuống: “Mẫu thân ta từng triệu cả nhà thợ săn đó đến hỏi chuyện, bọn họ đều nói là tự nguyện, không có chuyện cưỡng ép. Một người cương trực bất a như Kỳ Triều Yến, nếu thật sự là Kỳ Hạo Vũ ép buộc nữ tử kia, nàng tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, hoặc tiếp tay cho kẻ ác…”
“Tiếc là cha mẹ nàng thấy tiền sáng mắt, căn bản không nghe lời ta, không những không đi chặn Tướng quân để tố cáo, ngược lại còn đi tìm thứ đệ của ngươi, nhận của hắn một khoản tiền rồi bán đi con gái.”
Triệu Tiểu Ô nói xong những lời này, ngẩng đầu liếc thấy Kỳ Ấu An sắc mặt rất tệ, sợ mình nói sai lời, vội vàng nói thêm: “Thôi thôi, lão đại, ngươi cứ coi như ta chưa nói gì, dù sao cũng là chuyện đã qua rồi. Chu Hồng Hạnh bây giờ dường như cũng đã chấp nhận thứ đệ của ngươi rồi. Cách đây ít lâu gặp nàng từ tiệm thuốc Vương gia đi ra, trông khá vui vẻ, nói là lấy thuốc điều hòa thân thể.”
“Kết khế… có thể khiến một người thích một người vốn không thích không?”
Khi hỏi ra lời này, thanh âm của Kỳ Ấu An đều đang run rẩy, đôi tay đặt trên đùi cũng không kiểm soát được mà run lên, không ai biết dưới vẻ mặt bình tĩnh của nàng là phong ba bão táp sắp ập đến.
“Chắc là không thể nhỉ?”
Triệu Tiểu Ô chần chừ nói, ánh mắt cẩn thận dò xét khuôn mặt Kỳ Ấu An: “Lão đại, ngươi đâu đến nỗi tức giận đến mức này chứ? Mặt đã trắng bệch ra rồi.”
3
0
2 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
