TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chương 1

Trời đất nhuốm một màu thê lương, mây đen cuồn cuộn vần vũ, tưởng chừng muốn nuốt trọn cả nhân gian.

Trên nền trời ảm đạm ấy, mặt đất hoang tàn, thây chất thành núi, khói lửa ngút trời.

Giữa màn cát vàng mịt mùng, bầy kền kền quang quác từng hồi ai oán, cặp mắt hau háu dõi theo sinh linh duy nhất đang thoi thóp giữa biển thây người.

Máu tươi loang lổ, nhuộm đỏ bạch bào, che khuất cả dung mạo của vị nữ tướng. L*иg ngực nàng cắm chi chít mũi tên, tựa như nhím xù gai.

Thân thể nàng dường như đã chết lặng, chẳng còn cảm nhận được chút đau đớn nào nữa.

Nàng gom chút tàn lực cuối cùng, rút phắt mũi tên cắm sâu nơi l*иg ngực. Thân thể từng ngang dọc sa trường, vung thương xả trận, nay bỗng mềm nhũn, đổ sụp xuống, chìm vào cơn cuồng phong cát bụi.

Rồi nàng trút hơi thở cuối cùng.

Thường Thắng tướng quân Kỳ Ấu An, vị nữ tướng kiệt xuất của Đông Khải quốc, người cả đời bách chiến bách thắng, nay đã tử trận.

Thân xác nàng gục giữa biển cát vàng, tấm lưng vẫn thẳng tắp ngạo nghễ, tay vẫn nắm chặt cây trường thương gãy nát, sừng sững giữa chốn biên tái mịt mùng.

...

Cơn gió lạnh buốt bỗng ngừng bặt. Tiếng gươm đao va chạm, tiếng hò reo xung trận vẫn văng vẳng bên tai tựa sấm rền. Giữa cơn mơ màng, Kỳ Ấu An chậm rãi mở mắt.

Màn lụa màu hoa đào phai trên đỉnh giường khẽ lay động, toát lên vẻ mềm mại, thanh tao.

Kỳ Ấu An cảm thấy khung cảnh này có phần quen thuộc, nhưng trong lòng lại dấy lên một nỗi mờ mịt, hoang mang.

"Chẳng phải ta đã bị đại quân Tây Việt bao vây, vạn tiễn xuyên tâm mà chết rồi hay sao?"

"Cớ sao ta lại ở nơi này?"

Nàng theo thói quen đưa tay sờ lên vết thương đoạt mạng nơi l*иg ngực, rồi chợt bừng tỉnh, vội ngồi bật dậy.

Cách một lớp trung y mỏng manh, l*иg ngực nàng vẫn trơn láng, không một vết sẹo, cũng chẳng hề đau đớn.

Không chỉ l*иg ngực, nàng kinh ngạc nhận ra khắp thân thể chẳng hề có lấy một vết thương nào.

Toàn thân nàng, ngoài cơn đau âm ỉ sau mông tựa như vừa bị đánh bằng quân côn, thì không còn cảm giác khó chịu nào khác.

Với một người đã quen chinh chiến sa trường, từng vào sinh ra tử như nàng, chút đau đớn nhỏ nhặt này quả thực chẳng thấm vào đâu.

"Chuyện này rốt cuộc là thế nào?"

Kỳ Ấu An sững sờ, rồi bất giác đưa tay, tự giáng cho mình một cái tát thật mạnh.

Một tiếng "chát" khô khốc mà đanh gọn vang lên, làm kinh động nha hoàn đang túc trực bên ngoài. Nữ tỳ vội vã bước vào, giọng mừng rỡ xen lẫn lo lắng:

"Tiểu thư! Người tỉnh rồi, thật tốt quá! Người làm nô tỳ lo lắng vô cùng. Phu nhân vẫn đang chờ tin ở Phương Lan Viện, đã dặn dò rằng hễ tiểu thư tỉnh lại, nô tỳ phải lập tức qua bẩm báo, để xem người đã biết hối cải hay chưa ạ."

"..."

5

0

2 tuần trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.