TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 49
Chương 20.2: Biết đâu Lâm trưởng lão lại là một vị lão tổ nào đó

Các tông môn lớn đều có quy định như vậy. Nếu bị truy cứu, nhẹ thì bị chặt đứt gân tay gân chân, nặng thì bị phế bỏ tu vi. Trong nguyên tác, trước khi "Tô Chước" bị trục xuất khỏi thánh địa, linh mạch của nàng đã bị hủy chỉ vì tu luyện công pháp tối cao của thánh địa – loại công pháp không cho phép người ngoài học.

Chính vì lệnh cấm này mà dù có tán tu tình cờ có được công pháp đi chăng nữa cũng không dám luyện tập, cho dù có thèm nhỏ dãi đến đâu.

Rõ ràng là hành động tùy tiện đưa công pháp tối cao của Vô Minh Thần Tông cho nàng xem của Lạc Thương Sơn là vi phạm quy định... Nhưng ai cũng quen với tính cách vô nguyên tắc của vị này rồi. Chỉ có Tô Chước là đang lo sốt vó, lỡ nàng làm mất thì biết làm sao?

Câu trả lời của Thất sư huynh: Mất thì mất thôi.

Còn Nhị sư huynh thì bảo, nếu người khác lấy được công pháp đó thì cũng chẳng đọc được nội dung... Hóa ra, quá trình sư phụ đưa công pháp cho nàng nhìn có vẻ tùy tiện nhưng thực ra đã được tông môn ghi chép lại.

Thật ra bên trong Tàng Kinh Các có tận chín tầng.

Đệ tử thân truyền của các vực chủ trong nội môn Cửu Vực có thể tự do ra vào các tầng trừ tầng tám và tầng chín.

Tầng tám và tầng chín là nơi lưu giữ cấm thuật, đối với những đệ tử tu vi còn thấp như Tô Chước, hai tầng này hoàn toàn không cần ghé qua.

Vừa đặt chân đến tầng bảy, Tô Chước lập tức nhận ra rằng, ngoài nàng và Nhị sư huynh ra thì không còn bóng dáng ai khác ở đây.

Nghê Truyền Vân quen thuộc đường đi nước bước, nhanh chóng tiến vào sâu trong giá sách, rút ra một cuốn thân pháp rồi đưa cho Tô Chước: "Sư muội, nếu muội còn muốn xem công pháp nào thì cứ lấy luôn đi, lát nữa chúng ta cùng đến gặp Lâm trưởng lão mượn đọc."

"Lâm trưởng lão?"

Tô Chước nhớ mang máng trong lầu có không ít trưởng lão trấn giữ.

"Chính là vị trưởng lão vừa mở cửa ở tầng sáu, các vấn đề mượn sách ở tầng cao do ông ấy phụ trách. Trong số các trưởng lão ở Tàng Kinh Các, ông ấy là người kiên nhẫn nhất."

Tô Chước khẽ gật đầu.

Quản lý thư viện à!

Hơn nữa còn là một quản lý thư viện cấp cao.

Chức vị này sâu không lường được đâu.

Ở mạt thế, dù là sách giấy hay dữ liệu điện tử thì những người nắm giữ kho tư liệu luôn là dị năng giả mạnh nhất, vì để bảo vệ truyền thừa văn hóa của nhân loại không bị đứt đoạn.

Tô Chước nhớ lại những quản lý thư viện ở thế giới cũ của mình, không khỏi nảy sinh lòng kính trọng, nàng lén thì thầm với Nhị sư huynh: "Biết đâu Lâm trưởng lão lại là một vị lão tổ nào đó thì sao? Tàng Kinh Các quan trọng thế này, nhất định phải do người giỏi nhất trấn giữ."

Nghê Truyền Vân chỉ cảm thấy đây đúng là lời trẻ con, nhưng cũng không phản bác, chỉ mỉm cười dịu dàng: "Biết đâu sư muội nói đúng."

......

Tại tầng sáu Tàng Kinh Các, một lão giả đang nhắm mắt nghỉ ngơi bỗng hơi nhíu mày.

......

17

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.