TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 31
Chương 13.1: Nhật Nguyệt Kiếm: Lạn Kiếm Phong, chớ mong đợi

Đệ tử Đệ Ngũ Vực lần lượt rời đi.

Đệ tử Đệ Cửu Vực thì đứng tại chỗ nhìn theo.

Không biết vì sao, bỗng nhiên có một nam đệ tử ngự kiếm loạng choạng, hình như say rượu.

Mọi người đổ dồn ánh mắt sang.

Hắn ta hét lớn một tiếng, rồi đột nhiên rơi từ trên không xuống.

Tiếng kêu thảm thiết vang vọng không dứt, quanh quẩn trong núi.

Vài đệ tử vội vàng đi cứu giúp.

Không hiểu sao, tốc độ của họ luôn chậm hơn tốc độ hắn ta rơi một chút.

Tô Chước nhìn kỹ, nhận ra đây chính là kẻ lúc trước khıêυ khí©h mình.

“Quả là thiên đạo luân hồi, báo ứng không sai.”

Tô Chước cảm thán.

Diêm Nguy Nhiên cười ha hả, nhìn về phía Nghê Truyền Vân: “Đúng là… báo ứng.”

Tô Chước cũng liếc nhìn nhị sư huynh vẻ mặt chính trực hòa ái.

Lúc này, nàng nghe thấy tiếng “khẹt khẹt”, quay đầu nhìn lại, chẳng biết từ lúc nào, một đàn khỉ đã xuất hiện từ sau những tán cây.

Mấy con khỉ con được khỉ lớn một tay ôm lấy, vẻ mặt lanh lợi nhìn về phía này, kêu khẹt khẹt.

“Đúng là nhát gan sợ phiền phức, không có sư huynh ta thì các ngươi biết làm sao?” Diêm Nguy Nhiên vênh váo nói với chúng.

Tô Chước bỗng hiểu vì sao thất sư huynh lại thấy lũ khỉ con này nghịch ngợm đến vậy.

Chắc là hắn chọc chúng nó trước!

Quả nhiên, lũ khỉ con nổi giận.

Một đống quả trái tròn vo được ném về phía Diêm Nguy Nhiên.

Diêm Nguy Nhiên dễ dàng bắt lấy, vẫn buông lời trêu chọc: “Cảm ơn nhé.”

Ngoại trừ đám khỉ con dễ bị chọc tức, những con khỉ lớn hơn đều tỏ vẻ lười để ý đến hắn.

Diêm Nguy Nhiên quan sát quả nhỏ trong tay, thi triển linh quyết rửa sạch rồi đưa cho Tô Chước: "Ăn đi tiểu sư muội, mấy tên nhóc này đem linh quả đến cho chúng ta, muội vừa đột phá linh khí hao tổn nhiều, phải ăn nhiều một chút."

Tô Chước thử cắn một miếng nhỏ, ánh mắt đột nhiên sáng lên: "Ngon quá!"

Nàng thật sự đã trưởng thành, bây giờ sẽ không còn hỏi mấy linh quả quý giá này tại sao không dùng để luyện đan nữa.

Bởi vì sư môn thật sự rất hào phóng.

Quan hệ với người... à không, quan hệ với khỉ vô cùng rộng lớn.

"Ngon thì ăn nhiều một chút."

Nhị sư huynh cũng lấy ra mấy linh quả từ nhẫn trữ vật nhét vào tay nàng: "Ăn cái này, khôi phục linh khí nhanh hơn."

Tô Chước đứng tại chỗ ăn một lúc, gió núi trong lành phất qua mặt, cả thế giới như ngập tràn hương trái cây.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy cuộc sống như vậy thật hạnh phúc.

Giá mà có thể ở lại sư môn cả đời thì tốt biết mấy.

Một chú khỉ nhỏ leo lên cành cây trên đầu nàng, rồi bất ngờ nhảy xuống.

Diêm Nguy Nhiên nheo mắt đưa tay ra, nhưng bị Nghê Truyền Vân giữ lại.

Tô Chước bất ngờ đón lấy chú khỉ con, suýt chút nữa thì không dám động đậy.

Đây là lần đầu tiên nàng ôm một con vật nhỏ như vậy.

Một sinh linh nhỏ bé ấm áp nép vào lòng nàng, dường như rất tin tưởng nàng.

Trên cành cây có những con khỉ ném linh quả về phía này, khỉ con nhận lấy một quả, đưa vào tay nàng.

Tô Chước nhận lấy, lòng mềm nhũn, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn nha."

Khỉ con làm một động tác tay: "Khịt khịt khịt."

Nó đưa tay nhận thêm một quả linh quả, đưa cho Tô Chước.

Diêm Nguy Nhiên trợn mắt há mồm.

Nghê Truyền Vân thì chẳng hề bất ngờ.

11

0

3 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.