TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 44
Chương 44

"Tiên hoàng có thiết lập một trường luyện võ trong cung, chi bằng đến đó, vũ khí đầy đủ, sân bãi cũng rộng rãi hơn."

"Vâng." Tư Vân Cầm cung kính đáp ứng, nàng cũng không có quyền cự tuyệt.

Thẩm Ngôn Tâm còn đi thay một bộ y phục, bảo Tư Vân Cầm đi trước, Nguyên Đức cũng đi theo xem náo nhiệt.

Tư Vân Cầm đến trường luyện võ kia, thấy đủ loại vũ khí, liền cảm thấy chuyến đi này cũng đáng.

Lấy cây cung đặt trên giá xuống, là cây cung nhẹ nhất ở đây, Tư Vân Cầm tuổi còn nhỏ, cũng không cố ý rèn luyện sức mạnh cánh tay, nên chỉ có thể kéo được cây cung này, nhưng tỷ tỷ và huynh trưởng của nàng tỷ thí cung tên chưa từng thua ai.

Đã lâu không sờ đến cung tên, Tư Vân Cầm đúng là ngứa tay, giương cung lắp tên bắn ra một mũi tên.

May mà độ chính xác của nàng không hề giảm sút, không nói là trăm phát trăm trúng hồng tâm, nhưng mười phát trúng chín vẫn được.

"Tiễn pháp hay."

Tư Vân Cầm đang chơi hăng say thì đột nhiên nghe thấy giọng nói của Thẩm Ngôn Tâm, tay run lên lệch một mũi tên.

Tư Vân Cầm cầm cung quay người nhìn Thẩm Ngôn Tâm, lúc này Thẩm Ngôn Tâm đã thay một bộ kình trang màu trắng, tóc cũng dùng dây buộc đơn giản.

Thấy bà ta, Tư Vân Cầm lui về sau một bước, hành lễ: "Tham kiến Thái hậu."

Thẩm Ngôn Tâm cầm lấy thanh đao ngang bên cạnh, thuận miệng hỏi nàng: "Hoàng hậu quen dùng kiếm hay dùng đao?"

Tư Vân Cầm suy nghĩ một chút, đặt cây cung trong tay xuống, cầm lấy trường kiếm bên cạnh, nàng vẫn thích dùng kiếm hơn.

Thẩm Ngôn Tâm cũng không cho nàng cơ hội phản ứng, trực tiếp xuất đao, Tư Vân Cầm nhanh chóng ứng phó.

Hai người ăn miếng trả miếng đánh mấy chục hiệp, khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Tư Vân Cầm đều đỏ bừng, trên trán còn lấm tấm mồ hôi.

Nàng thật sự không đánh lại Thẩm Ngôn Tâm, nhưng sự ngoan cường trong xương cốt khiến nàng không chịu nhận thua.

Thẩm Ngôn Tâm có thể cảm nhận được bước chân của nàng có chút lảo đảo, trường đao quét ngang, Tư Vân Cầm dứt khoát ngửa người ra sau, dùng kiếm chống đỡ phía sau.

Trường đao lướt qua trước mặt nàng, chỉ cắt đứt vài sợi tóc.

Thẩm Ngôn Tâm không ngờ nàng lại tránh được, Tư Vân Cầm lộn ngược ra sau một vòng, đứng vững lại, giơ tay lau mồ hôi trên cằm, sau đó tay trái cầm kiếm, từ bên trái bổ về phía eo trái của Thẩm Ngôn Tâm, dường như không ngờ nàng lại dùng kiếm tay trái, Thẩm Ngôn Tâm nhất thời không kịp đề phòng suýt bị nàng đánh lén trúng.

Sau đó lại đánh thêm mười mấy hiệp, cuối cùng kết thúc bằng việc trường đao của Thẩm Ngôn Tâm đặt ngang trên cổ Tư Vân Cầm.

Tư Vân Cầm lại sảng khoái cười một tiếng, thu kiếm vào vỏ, lui về sau hai bước: "Thần thϊếp cam bái hạ phong."

Thẩm Ngôn Tâm thu đao, đặt trường đao về chỗ cũ: "Võ nghệ của Hoàng hậu cao hơn Bản cung tưởng, chắc hẳn khinh công cũng không tệ chứ?"

Tư Vân Cầm nghe bà ta nói vậy, đầu óc xoay chuyển: "Người sẽ không định so khinh công nữa chứ? Thôi đừng so nữa, mệt quá rồi."

Vừa rồi đánh một trận đã đã đời, bây giờ lại còn so khinh công, nàng nào còn sức nữa.

Thẩm Ngôn Tâm nhận khăn tay Lam Tịch đưa tới lau mồ hôi: "Bản cung có nói muốn so đâu, Hoàng hậu sợ hãi như vậy làm gì?"

Tư Vân Cầm có chút lúng túng cười cười.

"Trường luyện võ này thế nào?" Thẩm Ngôn Tâm hỏi nàng.

Hôm đó đến Vĩnh An cung, thấy trường luyện võ nhỏ bé do Tư Vân Cầm tự mình dựng lên, liền biết cô nàng này rất thích múa đao múa kiếm.

3

0

3 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.