0 chữ
Chương 7
Chương 7: Trà nước đều đã bị cô bỏ thuốc độc
Tiếp đó, cô đi mua thêm hải sản đã được chế biến sẵn. Bởi vì nói đến tài nấu nướng, cô chỉ dừng ở mức úp mì gói thêm trứng, nên có mỗi nguyên liệu tươi cũng bằng không.
Trình độ bếp núc của các anh em cũng sàn sàn như cô, khá lắm thì nướng được thịt ngoài trời, còn lại thì chịu chết, vì ai cũng đã quen được sư phụ chăm cho từng bữa ăn.
Thế là cô đến thẳng khách sạn nơi anh Mập từng ăn, đặt luôn mười nghìn phần tôm hùm và mười nghìn phần hải sản thập cẩm.
Những món khác thì phải về nước rồi tính. Dù sao bàn về ẩm thực, nếu Hoa Quốc tự nhận đứng thứ hai thì chẳng nước nào dám giành vị trí thứ nhất.
Xong xuôi, cô lại lái xe đi mua một trăm nghìn hộp kem mỡ cừu, ba mươi nghìn áo len, ba mươi nghìn áo khoác da, ba mươi nghìn đôi bốt bông và ba mươi nghìn chiếc chăn bông.
Cô làm vậy là vì vào năm thứ hai của mạt thế, nhiệt độ sẽ giảm đột ngột, có lúc xuống đến âm sáu, bảy mươi độ. Tất cả những thứ này đều trở thành vật phẩm thiết yếu để cứu mạng. Tới lúc đó, đừng nói là vung tay đánh zombie, có khi chìa tay ra khỏi áo thôi cũng đủ buốt cóng.
May là cùng với việc dị năng được nâng cấp, khả năng chịu nóng và chịu lạnh của con người cũng tăng lên đáng kể.
Cô lại mua thêm một trăm nghìn thùng sữa bột trẻ em của Úc. Tuy là sữa cho em bé, nhưng nào có ai cấm người lớn uống đâu. Trong thời mạt thế, bất cứ thứ gì có thể bổ sung dinh dưỡng đều là hàng hóa quý giá.
Đằng nào cũng đang ở Úc, không mua ít đặc sản mang về thì cũng phí.
Sau khi thu gom tất cả vào không gian, Bạch Yêu Yêu nhìn đống vật tư lộn xộn bên trong mà khẽ cau mày.
Cô rút điện thoại ra, mở trang 1988, đặt hàng ở năm cửa hàng khác nhau, mỗi nơi 10 nghìn chiếc giá để hàng bằng thép không gỉ cấp công nghiệp.
Cô đặt thống nhất một kiểu dài bảy mét, rộng năm mươi centimet, cao năm mét và có sáu tầng. Nếu không giao hàng gấp thì khoảng một tháng sau sẽ nhận được, còn giao gấp thì tốn kém hơn nhiều. Bạch Yêu Yêu nhẩm tính thời gian, thấy vẫn kịp, lúc đó cô cũng đã về nước để tiện nhận hàng. Thế là cô không chọn giao gấp mà dứt khoát thanh toán tiền đặt cọc.
Với tâm trạng thỏa mãn, cô lên máy bay thẳng tiến đến nước R.
Bạch Yêu Yêu hôm nay ăn mặc theo phong cách nữ sinh, tóc búi củ tỏi, trên còn cài một chiếc kẹp tóc hình con thỏ trông vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.
Vừa đến nơi, cô bắt taxi đến thẳng buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của công ty Sato. Cô đọc được trên mạng rằng Sato Shinichi sẽ tham dự sự kiện hôm nay.
Cô định bụng đến góp vui, tiện thể xem có cơ hội nào để hoàn thành nhiệm vụ không.
Khi đến cổng, cô trông thấy Sato Shinichi vừa bước từ trên xe xuống. Mắt Bạch Yêu Yêu sáng lên, chiếc xe này ngầu kinh khủng!
Đó là một chiếc Mercedes-Benz S-Class Alpine Armoring chống đạn đã được độ lại, nhìn thôi cũng thấy ghiền, chỉ tiếc là giá quá chát. Bạch Yêu Yêu vốn quen vất vả kiếm từng đồng nên không nỡ vung tiền mua một món đồ xa xỉ như vậy.
Sau khi thầm cảm thán vài câu, Bạch Yêu Yêu liền đi theo đám đông vào trong. Buổi họp báo vẫn chưa bắt đầu, chắc hẳn Sato Shinichi đang ở trong phòng nghỉ dành cho khách VIP.
Mò mẫm một hồi, cuối cùng Bạch Yêu Yêu cũng tìm được vị trí. Cô đánh ngất một nữ nhân viên phục vụ đang bưng nước, thay quần áo của cô ta, ngụy trang qua loa rồi men theo một lối đi không có camera giám sát để vào phòng nghỉ.
Toàn bộ trà nước đều đã bị cô bỏ thuốc độc chết người. Bạch Yêu Yêu luôn cho rằng, làm sát thủ không nhất thiết ngày nào cũng phải đâm đâm chém chém, có thể dùng não để giải quyết vấn đề thì vẫn tốt hơn.
Vào phòng, Bạch Yêu Yêu đặt nước xuống rồi rất tự nhiên mỉm cười ngọt ngào với Sato Shinichi đang ngồi ở ghế chính.
Sato Shinichi cười tà mị, lúc nâng tách trà lên còn cố tình dừng lại một chút: "Xong việc thì đến tìm tôi nhé."
Trình độ bếp núc của các anh em cũng sàn sàn như cô, khá lắm thì nướng được thịt ngoài trời, còn lại thì chịu chết, vì ai cũng đã quen được sư phụ chăm cho từng bữa ăn.
Thế là cô đến thẳng khách sạn nơi anh Mập từng ăn, đặt luôn mười nghìn phần tôm hùm và mười nghìn phần hải sản thập cẩm.
Những món khác thì phải về nước rồi tính. Dù sao bàn về ẩm thực, nếu Hoa Quốc tự nhận đứng thứ hai thì chẳng nước nào dám giành vị trí thứ nhất.
Xong xuôi, cô lại lái xe đi mua một trăm nghìn hộp kem mỡ cừu, ba mươi nghìn áo len, ba mươi nghìn áo khoác da, ba mươi nghìn đôi bốt bông và ba mươi nghìn chiếc chăn bông.
May là cùng với việc dị năng được nâng cấp, khả năng chịu nóng và chịu lạnh của con người cũng tăng lên đáng kể.
Cô lại mua thêm một trăm nghìn thùng sữa bột trẻ em của Úc. Tuy là sữa cho em bé, nhưng nào có ai cấm người lớn uống đâu. Trong thời mạt thế, bất cứ thứ gì có thể bổ sung dinh dưỡng đều là hàng hóa quý giá.
Đằng nào cũng đang ở Úc, không mua ít đặc sản mang về thì cũng phí.
Sau khi thu gom tất cả vào không gian, Bạch Yêu Yêu nhìn đống vật tư lộn xộn bên trong mà khẽ cau mày.
Cô đặt thống nhất một kiểu dài bảy mét, rộng năm mươi centimet, cao năm mét và có sáu tầng. Nếu không giao hàng gấp thì khoảng một tháng sau sẽ nhận được, còn giao gấp thì tốn kém hơn nhiều. Bạch Yêu Yêu nhẩm tính thời gian, thấy vẫn kịp, lúc đó cô cũng đã về nước để tiện nhận hàng. Thế là cô không chọn giao gấp mà dứt khoát thanh toán tiền đặt cọc.
Với tâm trạng thỏa mãn, cô lên máy bay thẳng tiến đến nước R.
Bạch Yêu Yêu hôm nay ăn mặc theo phong cách nữ sinh, tóc búi củ tỏi, trên còn cài một chiếc kẹp tóc hình con thỏ trông vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.
Vừa đến nơi, cô bắt taxi đến thẳng buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của công ty Sato. Cô đọc được trên mạng rằng Sato Shinichi sẽ tham dự sự kiện hôm nay.
Khi đến cổng, cô trông thấy Sato Shinichi vừa bước từ trên xe xuống. Mắt Bạch Yêu Yêu sáng lên, chiếc xe này ngầu kinh khủng!
Đó là một chiếc Mercedes-Benz S-Class Alpine Armoring chống đạn đã được độ lại, nhìn thôi cũng thấy ghiền, chỉ tiếc là giá quá chát. Bạch Yêu Yêu vốn quen vất vả kiếm từng đồng nên không nỡ vung tiền mua một món đồ xa xỉ như vậy.
Sau khi thầm cảm thán vài câu, Bạch Yêu Yêu liền đi theo đám đông vào trong. Buổi họp báo vẫn chưa bắt đầu, chắc hẳn Sato Shinichi đang ở trong phòng nghỉ dành cho khách VIP.
Mò mẫm một hồi, cuối cùng Bạch Yêu Yêu cũng tìm được vị trí. Cô đánh ngất một nữ nhân viên phục vụ đang bưng nước, thay quần áo của cô ta, ngụy trang qua loa rồi men theo một lối đi không có camera giám sát để vào phòng nghỉ.
Toàn bộ trà nước đều đã bị cô bỏ thuốc độc chết người. Bạch Yêu Yêu luôn cho rằng, làm sát thủ không nhất thiết ngày nào cũng phải đâm đâm chém chém, có thể dùng não để giải quyết vấn đề thì vẫn tốt hơn.
Vào phòng, Bạch Yêu Yêu đặt nước xuống rồi rất tự nhiên mỉm cười ngọt ngào với Sato Shinichi đang ngồi ở ghế chính.
Sato Shinichi cười tà mị, lúc nâng tách trà lên còn cố tình dừng lại một chút: "Xong việc thì đến tìm tôi nhé."
5
0
1 tháng trước
5 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
