TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Chương 9

Khi mặt trời vừa nhô lên khỏi đường chân trời, Kiều Vãn đã rời khỏi nhà nghỉ. Cô đổ đầy bình xăng, kiểm tra lại lốp xe, hệ thống định vị và lộ trình cuối cùng trước khi quay về cao nguyên. Đã đi hơn hai ngày, từ đây, chỉ còn khoảng 400km nữa là tới trang trại nhà họ Kiều, chặng cuối cùng của hành trình này. Cô tranh thủ đặt thêm 2 tấn xăng và 2 tấn dầu cùng hơn 3000 bình gas lớn và bếp gas gửi về phía trang trại.

Đường núi quanh co, có đoạn sương mù dày đặc khiến tầm nhìn chỉ còn chưa đầy 10 mét. Nhưng Kiều Vãn không vội. Cô bật đèn sương mù, giữ tay lái chắc chắn và đều đặn lướt qua những con dốc thoai thoải, băng qua các thung lũng xanh mướt đang vào mùa rau dại.

Trên đường đi, cô ghé một trạm nhỏ chuyên cung cấp giống vật nuôi. Đây là điểm dừng chân cuối cùng trong kế hoạch. Chủ trại là một cặp vợ chồng lớn tuổi, hiền lành và kỹ tính. Sau khi trò chuyện, Kiều Vãn quyết định mua: 200 con gà mái giống, 200 gà trống thuần chủng, 50 cặp thỏ trắng sinh sản, 30 cặp vịt trời đã được thuần hóa, 50 cặp bồ câu, 50 cặp chim chóc các loại, các loại giống tôm cá, mực, chó, mèo và thức ăn cho chúng. Còn các loại vật nuôi khác ở trang trại có rất nhiều. Và đặc biệt, mua thêm 20 con ngựa lùn Mông Cổ, không phải để cưỡi, mà để kéo hàng, hoặc vận chuyển khi xăng dầu khan hiếm.

Tất cả con giống đều được tiêm phòng, tắm rửa sạch sẽ, đóng l*иg sắt chuyên dụng và chất lên xe vận chuyển riêng. Cô gọi điện báo trước cho ba mẹ: “Tối nay nhà mình nhận thêm vật nuôi nhé. Coi như mở vườn thú mini.”

Ba cô cười ha hả trong điện thoại: “Có con gái là đại gia dự trữ, cả nhà cũng theo lên hương. Con yên tâm, ba lo được.”

Vào buổi chiều, khi những đỉnh núi bắt đầu nhuộm ánh nắng vàng rực, Kiều Vãn cuối cùng cũng rẽ vào con đường đất đỏ quen thuộc dẫn về thôn Trường Lộc. Bầu không khí trong lành ùa vào xe, mang theo mùi cỏ dại và khói bếp nhà ai đó đang nấu cơm chiều.

Cánh cổng sắt lớn của trang trại nhà họ Kiều dần hiện ra trước mặt. Cô thấy mẹ đang đứng trong sân, tay chống nạnh nhìn xe chở vật tư nối đuôi nhau sau xe cô. Gương mặt mẹ rạng rỡ.

“Vãn Vãn về rồi!”

Kiều Vãn xuống xe, ôm lấy mẹ, rồi cùng ba kiểm tra các kiện hàng mới được vận chuyển đến trong ngày. Trong kho, gạo, mì, dầu, gia vị, nước sạch, thuốc men, hạt giống, đồ bảo hộ… đã được sắp xếp gọn gàng theo từng khu, từng dãy. Ngoài chuồng, mấy con gà giống đầu tiên đã bắt đầu bới đất tìm mồi.

Khi đêm xuống, cả nhà ăn bữa cơm đầu tiên có đầy đủ ba người sau nhiều tháng xa cách. Mẹ lấy ra hũ dưa muối mới làm, ba rót chén rượu quê. Kiều Vãn kể lại hành trình ba ngày qua, còn ba mẹ cô thì kể chuyện hàng xóm bắt đầu xì xào về những chuyến hàng lớn đổ về trang trại, về sự thay đổi bất thường của nhà họ Kiều. Ba mẹ cô cũng đã nói với họ, do cả nhà nghe tin tức sắp có bão nên chuẩn bị thêm một chút, phòng ngừa đường núi khó đi sau này. Mọi người nghe vậy, cũng đã đi mua thêm ít vật tư. Ba mẹ nói với cô, như vậy cũng đỡ nguy cơ bị cướp bóc sau này.

Kiều Vãn chỉ cười, gật đầu. Cô ngước nhìn lên bầu trời đêm, nơi từng vì sao lấp lánh đang bị những đám mây dày nặng nuốt dần. Một cơn bão đang hình thành, không chỉ là trong dự báo thời tiết, mà trong cả tương lai phía trước. Nhưng giờ đây, cô đã sẵn sàng. Cả gia đình cô đều đã sẵn sàng.

22

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.