TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10
Chương 10

Hai ngày sau khi Kiều Vãn trở về, bầu trời cao nguyên đã không còn trong xanh như trước. Sáng sớm, sương mù dày đặc bao phủ trang trại, kèm theo cơn gió lạnh bất thường thổi qua từ phía đồi cao. Những con gà mái đang đẻ bỗng nhiên bỏ ổ, kêu quang quác không yên. Đàn ngựa lùn vốn hiền lành cũng trở nên kích động, đá vào vách chuồng lộp cộp. Đàn dê, đàn cừu, đàn bò thịt, bò sữa cũng đi lại loanh quanh trang trại không yên.

Kiều Vãn đứng trong sân, ngước nhìn mây đen cuồn cuộn dồn về từ hướng tây. Trực giác mách bảo, đây không phải là cơn mưa thông thường.

“Tình hình thay đổi rồi. Con nghĩ phải chuyển từ chuẩn bị sang hành động nhanh chóng.”

Kiều Vãn nói xong, ngay trong buổi sáng, cả nhà bắt đầu triển khai các phương án ứng phó khẩn cấp. Cô chia nhiệm vụ rõ ràng:

Ba phụ trách kiểm tra hệ thống điện, máy phát, hầm trú ẩn và các điểm thoát hiểm quanh trang trại.

Mẹ kiểm lại toàn bộ lương thực, thuốc men, nước uống, lên danh sách thứ cần bổ sung gấp.

Cô chịu trách nhiệm kiểm tra hệ thống chuồng trại, vật nuôi, vườn rau, kho xăng và nhà kính.

Hầm trú ẩn được mở ra để kiểm tra độ kín, độ ẩm và thông gió. Đèn dự phòng, pin năng lượng mặt trời, radio, bình dưỡng khí, tất cả được kiểm tra từng chi tiết. Các bình chứa nước dự phòng được làm đầy. Thức ăn khô, ngũ cốc, lương khô, sữa bột… được di chuyển xuống hầm từng thùng một, để không ai nghi ngờ. Còn phần lớn, Kiều Vãn đã thu hết vào không gian.

Trang trại bắt đầu vận hành như một tổ hợp phòng thủ mini. Ngoài vườn, các luống rau non được che phủ kỹ càng bằng lưới chống gió, mái kính được gia cố bằng thanh sắt chéo. Chuồng trại được dựng thêm lớp chắn mưa gió bằng bạt công nghiệp, các ngăn chứa thức ăn dự trữ cho vật nuôi cũng được kiểm kê.

Trong lúc kiểm tra, Kiều Vãn phát hiện có vài chỗ thoát nước quanh chuồng thỏ bị tắc. Cô xắn tay áo, cùng mẹ dọn sạch lớp bùn đất, lót lại lớp đá chống trượt. Mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng cô không dừng lại.

Đến chiều, điện thoại cô nhận được một cuộc gọi từ người quản lý trạm xăng dưới chân núi, nơi cô đặt vật tư.

“Cô Kiều, hôm qua có người tới dò hỏi về lô hàng cô đặt. Nhìn lạ mặt, không mua gì, chỉ đứng quan sát rồi đi.”

Kiều Vãn trầm ngâm. Cô biết, những chuyến hàng lớn không thể che giấu mãi. Thị trấn nhỏ này luôn có những đôi mắt tò mò và những miệng lưỡi rình rập.

Tối hôm đó, cô họp gia đình lần nữa.

“Nếu có người dòm ngó, có thể sẽ có trộm hoặc cướp. Con nghĩ, cả nhà chúng ta cần phương án phòng thủ thực sự.”

Ba cô gật đầu, đưa ra bản sơ đồ trang trại. Họ khoanh vùng lối vào chính, điểm dễ bị đột nhập, lên kế hoạch lắp camera giám sát bằng hệ thống nội bộ, nối với máy tính trong phòng cô. Đồng thời, tường rào đã được xây cao, bố trí thêm bẫy rập phòng thủ.

Mẹ cô lấy ra mấy bộ đồ bảo hộ, cả nhà thống nhất luôn để sẵn ba ba lô khẩn cấp ở đầu giường: đầy đủ nước, lương khô, dao sinh tồn, đèn pin, radio và sổ tay liên lạc.

Trước khi ngủ, Kiều Vãn mở máy tính, theo dõi radar thời tiết. Ngoài khơi đang hình thành một xoáy áp thấp mạnh và đường đi có khả năng hướng thẳng về phía Tây Nam, cắt ngang vùng cao nguyên. Cô nhìn lên cửa sổ, nơi từng vì sao giờ hoàn toàn biến mất sau lớp mây u ám, hơi có chút lo lắng.

21

0

3 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.