TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Ngay lúc cảnh sát đang bối rối, người bảo vệ của ban quản lý vẫn luôn đi theo sau họ ngập ngừng nói: "Không có ai đâu, đây không phải lần đầu tiên."

Người bảo vệ kể lại một cách đứt quãng những sự việc kỳ lạ đã xảy ra tại biệt thự số 13 trong hai năm qua.

Khi bà Lục Minh Việt còn sống, căn biệt thự đã được rao bán. Cũng chính từ lúc bà Lục muốn bán nhà, căn biệt thự thỉnh thoảng lại phát ra những âm thanh kỳ lạ, không có ai, cũng không mất mát thứ gì, nhưng cứ có những tiếng động linh tinh phát ra.

Để tìm ra nguyên nhân, ban quản lý thậm chí còn cử người ở lại biệt thự, kết quả là nửa đêm, nhân viên đó la hét có ma rồi chạy ra ngoài.

Sau này, có người không biết chuyện muốn mua lại biệt thự, ban ngày xem nhà xong, tối về liền gặp ác mộng. Lâu dần, tin đồn biệt thự số 13 là nhà ma ngày càng lan xa một cách khó tin, ngay cả bà Lục cũng nghi ngờ biệt thự của mình không sạch sẽ nên đã dọn đi.

Căn nhà được rao bán trên mạng hai năm, gần như tất cả các công ty môi giới bất động sản ở thành phố H đều đã nhận được ủy thác của bà Lục, nhưng không ai dám mua căn nhà này.

Nghe xong, Lục Trầm Ngọc chỉ cảm thấy như trời sập.

Cô đã thừa kế một căn nhà ma?

Lại còn là một căn nhà ma khét tiếng?

Vậy thì cô còn bán được không?

Không tìm ra nguồn gốc, lại còn nghi ngờ là sự kiện siêu nhiên, cảnh sát cũng không biết xử lý thế nào, chỉ an ủi Lục Trầm Ngọc rằng có lẽ cô chỉ nghe nhầm mà thôi.

Sau khi cảnh sát rời đi, Lục Trầm Ngọc không biết phải làm sao.

Cô có nên quay về không? Nhưng đó là nhà ma, cô không dám.

Cô nhìn về phía người bảo vệ, anh ta cũng sợ hãi, còn lo Lục Trầm Ngọc sẽ gọi mình nên vội vàng quay mặt đi coi như Lục Trầm Ngọc không tồn tại.

Lục Trầm Ngọc gọi điện cho luật sư ngay trong đêm: "Căn nhà này tôi không thừa kế nữa, có được không?"

Luật sư ở đầu dây bên kia: "Xin lỗi cô Lục, căn nhà đó đã là của cô rồi."

"Tôi còn chưa làm sổ đỏ mà."

"Đó chỉ là một thủ tục thôi, về mặt pháp lý cũng như tình cảm đạo đức, căn nhà đã là của cô rồi."

"Ông có biết căn nhà này là nhà ma không?"

Luật sư rất bình tĩnh: "Chuyện đó không liên quan đến tôi, cô Lục. Sau khi giao nhà cho cô, công việc của tôi đã hoàn thành. Lần sau cô gọi điện đến tôi sẽ tính phí tư vấn, phí tư vấn là 200 tệ một phút, lần này tôi không tính tiền của cô." Nói xong liền cúp máy.

Lục Trầm Ngọc không dám về biệt thự, định tìm một khách sạn gần đó ở tạm một đêm.

Vịnh Kim La là khu biệt thự, xung quanh đều là biệt thự và khu dân cư cao cấp, ngay cả khách sạn cũng có giá trên trời. Một đêm ở đây gần 900 tệ, Lục Trầm Ngọc lại rời khỏi khách sạn.

Hỏi liên tiếp mấy nơi, giá cả đều không phải là mức Lục Trầm Ngọc có thể chấp nhận.

Bây giờ phải làm sao đây? Đứng dưới ánh đèn đường, Lục Trầm Ngọc cảm thấy mờ mịt.

Đúng lúc này, một người đàn ông say rượu loạng choạng đi tới bên đường. Sau khi nhìn thấy Lục Trầm Ngọc, bước chân của gã chậm lại, mắt cứ nhìn chằm chằm vào cô.

Lòng Lục Trầm Ngọc hoảng hốt, vội vàng đứng dậy đi vào khách sạn vừa hỏi giá bên cạnh. Thấy gã say rượu vẫn còn đứng ngoài khách sạn nhìn mình, Lục Trầm Ngọc cắn răng, thuê một phòng.

Nằm trên giường khách sạn, Lục Trầm Ngọc hối hận vô cùng.

Thật là, biệt thự xịn không ở, lại đi ở khách sạn, đúng là đốt tiền.

Chẳng phải chỉ là ma thôi sao, ma thì có gì đáng sợ hơn con người? Có đáng sợ hơn việc không có tiền không?

Tối qua cô cũng ở biệt thự rồi đó thôi, chẳng phải vẫn ổn cả sao?

Biết đâu chỉ là do nhát gan, ma quỷ đã náo loạn hơn 2 năm rồi mà cũng không có ai xảy ra chuyện gì, không thể nào đến lượt cô lại có chuyện được.

Lục Trầm Ngọc tự an ủi mình như vậy, sáng hôm sau sau khi dậy ăn sáng ở khách sạn xong, cô liền lấy hết can đảm để quay về.

2

0

1 tuần trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.