0 chữ
Chương 5
Chương 5
Sau khi đuổi nhân viên đi, Lục Trầm Ngọc nằm dài trên sàn phòng khách rộng thênh thang, cảm thấy cuộc đời không còn gì để luyến tiếc.
Cô đã nói mà, làm gì có chuyện tốt như vậy! Tự dưng được thừa kế một căn biệt thự lớn, hóa ra đây là một cỗ máy nuốt tiền!
Không được, phải nhanh chóng bán căn biệt thự này đi mới được, cô không thể nào trả nổi khoản tiền này.
Lục Trầm Ngọc lập tức liên hệ với môi giới, muốn rao bán căn nhà, còn đưa ra yêu cầu người mua phải đưa trước cho cô 4 triệu để hoàn tất thủ tục sang tên rồi mới làm giấy tờ chuyển nhượng.
Các công ty môi giới cũng từng gặp trường hợp này, nhưng khi nghe nói đó là biệt thự số 13 khu Vịnh Kim La thì đều từ chối.
Lục Trầm Ngọc không hiểu tại sao, lại tìm thêm vài công ty bất động sản khác nhưng họ vẫn nói không nhận.
Lạ thật, phí môi giới lớn như vậy mà các công ty không muốn kiếm tiền sao?
Rất nhanh sau đó, Lục Trầm Ngọc đã biết chuyện gì đang xảy ra.
Buổi tối, lúc Lục Trầm Ngọc đang ngủ mê man thì bị tiếng loảng xoảng lạch cạch dưới lầu làm cho tỉnh giấc.
Lục Trầm Ngọc mơ màng một lúc rồi nhanh chóng phản ứng lại, chẳng lẽ biệt thự có trộm?
Cô vội vàng bò dậy, áp tai vào cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài thì phát hiện âm thanh đó nghe có vẻ âm ỉ, như có thứ gì đó rơi xuống đất, lúc có lúc không.
Một mình Lục Trầm Ngọc không dám xuống lầu, cô tìm tờ giấy báo nợ mà nhân viên ban quản lý đưa hôm nay, tìm số điện thoại của ban quản lý rồi gọi tới, yêu cầu họ nhanh chóng cử người đến xem.
Nghe nói biệt thự số 13 có người vào, nhân viên trực ban ở đầu dây bên kia sợ hãi không nhẹ.
"Tôi... Tôi báo cảnh sát cho cô, cô chờ nhé." Nói xong liền cúp máy không đợi Lục Trầm Ngọc trả lời.
Khoảng 10 phút sau, Lục Trầm Ngọc nghe thấy tiếng xe ngoài biệt thự, nhìn qua cửa sổ có thể nhận ra là xe cảnh sát, lòng cô bình tĩnh lại đôi chút.
Đúng lúc này, tiếng động dưới lầu cũng biến mất.
Âm thanh phát ra từ dưới lầu, nhưng khi Lục Trầm Ngọc dẫn hai cảnh sát và một nhân viên bảo vệ đi kiểm tra khắp nơi trong biệt thự, họ không phát hiện bất kỳ dấu vết nào của người lạ, ngay cả dấu vết lục lọi đồ đạc cũng không có.
Lục Trầm Ngọc quả quyết rằng cô thật sự đã nghe thấy tiếng động.
Mọi người lại đến phòng quản lý để kiểm tra camera giám sát.
Trong biệt thự không có camera, nhưng bên ngoài đường thì có mấy cái. Sau khi xem camera, họ xác nhận trong khoảng thời gian đó hoàn toàn không có ai khác tiếp cận biệt thự số 13.
Cô đã nói mà, làm gì có chuyện tốt như vậy! Tự dưng được thừa kế một căn biệt thự lớn, hóa ra đây là một cỗ máy nuốt tiền!
Không được, phải nhanh chóng bán căn biệt thự này đi mới được, cô không thể nào trả nổi khoản tiền này.
Lục Trầm Ngọc lập tức liên hệ với môi giới, muốn rao bán căn nhà, còn đưa ra yêu cầu người mua phải đưa trước cho cô 4 triệu để hoàn tất thủ tục sang tên rồi mới làm giấy tờ chuyển nhượng.
Các công ty môi giới cũng từng gặp trường hợp này, nhưng khi nghe nói đó là biệt thự số 13 khu Vịnh Kim La thì đều từ chối.
Lục Trầm Ngọc không hiểu tại sao, lại tìm thêm vài công ty bất động sản khác nhưng họ vẫn nói không nhận.
Rất nhanh sau đó, Lục Trầm Ngọc đã biết chuyện gì đang xảy ra.
Buổi tối, lúc Lục Trầm Ngọc đang ngủ mê man thì bị tiếng loảng xoảng lạch cạch dưới lầu làm cho tỉnh giấc.
Lục Trầm Ngọc mơ màng một lúc rồi nhanh chóng phản ứng lại, chẳng lẽ biệt thự có trộm?
Cô vội vàng bò dậy, áp tai vào cửa nghe ngóng động tĩnh bên ngoài thì phát hiện âm thanh đó nghe có vẻ âm ỉ, như có thứ gì đó rơi xuống đất, lúc có lúc không.
Một mình Lục Trầm Ngọc không dám xuống lầu, cô tìm tờ giấy báo nợ mà nhân viên ban quản lý đưa hôm nay, tìm số điện thoại của ban quản lý rồi gọi tới, yêu cầu họ nhanh chóng cử người đến xem.
Nghe nói biệt thự số 13 có người vào, nhân viên trực ban ở đầu dây bên kia sợ hãi không nhẹ.
Khoảng 10 phút sau, Lục Trầm Ngọc nghe thấy tiếng xe ngoài biệt thự, nhìn qua cửa sổ có thể nhận ra là xe cảnh sát, lòng cô bình tĩnh lại đôi chút.
Đúng lúc này, tiếng động dưới lầu cũng biến mất.
Âm thanh phát ra từ dưới lầu, nhưng khi Lục Trầm Ngọc dẫn hai cảnh sát và một nhân viên bảo vệ đi kiểm tra khắp nơi trong biệt thự, họ không phát hiện bất kỳ dấu vết nào của người lạ, ngay cả dấu vết lục lọi đồ đạc cũng không có.
Lục Trầm Ngọc quả quyết rằng cô thật sự đã nghe thấy tiếng động.
Mọi người lại đến phòng quản lý để kiểm tra camera giám sát.
Trong biệt thự không có camera, nhưng bên ngoài đường thì có mấy cái. Sau khi xem camera, họ xác nhận trong khoảng thời gian đó hoàn toàn không có ai khác tiếp cận biệt thự số 13.
2
0
6 ngày trước
12 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
