0 chữ
Chương 3
Chương 3
Lục Trầm Ngọc đi kiểm tra điện nước, thấy không có vấn đề gì liền hớn hở cầm giấy tờ đến cơ quan quản lý nhà đất để làm thủ tục sang tên.
Phải mất một thời gian mới có sổ đỏ mới, trong lúc đó Lục Trầm Ngọc quay về phòng trọ của mình để chuyển hết đồ đạc qua đây.
Có biệt thự để ở thì ai mà còn muốn ở trong khu nhà tự xây trong làng đô thị nữa chứ.
Lục Trầm Ngọc chuyển nhà nên ra vào liên tục, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của ban quản lý.
Bảo vệ chặn Lục Trầm Ngọc lại: "Đây là khu biệt thự, không được vào nhặt ve chai."
Hành lý của Lục Trầm Ngọc toàn là túi lớn túi nhỏ, lại còn đựng trong mấy cái túi xách, trông đúng là rất giống người đi nhặt ve chai.
"Anh nói ai nhặt ve chai đấy, tôi là chủ sở hữu nhà ở đây! Đây là hành lý của tôi!" Lục Trầm Ngọc vừa nói vừa huơ huơ chùm chìa khóa biệt thự trước mặt bảo vệ.
Bảo vệ không nhìn rõ là biệt thự số mấy, nhưng trên chìa khóa đúng là có logo của khu biệt thự. Thái độ lập tức thay đổi, từ trong phòng bảo vệ kéo ra một chiếc xe đẩy nhỏ đòi giúp Lục Trầm Ngọc đẩy hành lý.
Thấy bảo vệ biết điều như vậy nên Lục Trầm Ngọc cũng không trách sự vô lễ vừa rồi của anh ta, dẫn bảo vệ kéo hành lý về phía biệt thự của mình.
Vừa đến cửa biệt thự, tiếng xe đẩy phía sau đột nhiên dừng lại.
Lục Trầm Ngọc nghe thấy giọng bảo vệ có chút run rẩy: "Cô... Cô là chủ mới của biệt thự số 13?"
"Đúng vậy!" Lục Trầm Ngọc có chút đắc ý: "Đây là bà cô tôi để lại cho tôi..."
Lời còn chưa nói hết, Lục Trầm Ngọc đã thấy bảo vệ quăng xe đẩy xuống đất rồi bỏ chạy.
Lục Trầm Ngọc: "..."
Lục Trầm Ngọc không quan tâm đến người bảo vệ kỳ quặc này nữa, sau khi chuyển hành lý vào biệt thự, cô kéo xe đẩy trả lại cho bảo vệ.
Tuy ánh mắt bảo vệ nhìn cô có chút kỳ lạ, nhưng Lục Trầm Ngọc không mấy để tâm.
Thôi kệ, chắc là ghen tị với mình đây mà.
Lục Trầm Ngọc sung sướиɠ ở trong biệt thự một đêm, có lẽ vì hôm nay chuyển nhà quá mệt nên cô ngủ đặc biệt ngon.
Nhưng đến ngày hôm sau thì cô không cười nổi nữa.
"Cái gì? Ông nói tôi thừa kế biệt thự phải nộp 3% thuế trước bạ, vậy là bao nhiêu?"
"3 triệu 600 nghìn!"
"Còn phí công chứng 240 nghìn?"
"Còn có cái thuế tem gì đó 60 nghìn nữa?"
Lục Trầm Ngọc choáng váng, hoàn toàn không dám tin mình thừa kế một căn nhà mà phải nộp nhiều thuế đến vậy.
Phải mất một thời gian mới có sổ đỏ mới, trong lúc đó Lục Trầm Ngọc quay về phòng trọ của mình để chuyển hết đồ đạc qua đây.
Có biệt thự để ở thì ai mà còn muốn ở trong khu nhà tự xây trong làng đô thị nữa chứ.
Lục Trầm Ngọc chuyển nhà nên ra vào liên tục, rất nhanh đã thu hút sự chú ý của ban quản lý.
Bảo vệ chặn Lục Trầm Ngọc lại: "Đây là khu biệt thự, không được vào nhặt ve chai."
Hành lý của Lục Trầm Ngọc toàn là túi lớn túi nhỏ, lại còn đựng trong mấy cái túi xách, trông đúng là rất giống người đi nhặt ve chai.
"Anh nói ai nhặt ve chai đấy, tôi là chủ sở hữu nhà ở đây! Đây là hành lý của tôi!" Lục Trầm Ngọc vừa nói vừa huơ huơ chùm chìa khóa biệt thự trước mặt bảo vệ.
Thấy bảo vệ biết điều như vậy nên Lục Trầm Ngọc cũng không trách sự vô lễ vừa rồi của anh ta, dẫn bảo vệ kéo hành lý về phía biệt thự của mình.
Vừa đến cửa biệt thự, tiếng xe đẩy phía sau đột nhiên dừng lại.
Lục Trầm Ngọc nghe thấy giọng bảo vệ có chút run rẩy: "Cô... Cô là chủ mới của biệt thự số 13?"
"Đúng vậy!" Lục Trầm Ngọc có chút đắc ý: "Đây là bà cô tôi để lại cho tôi..."
Lời còn chưa nói hết, Lục Trầm Ngọc đã thấy bảo vệ quăng xe đẩy xuống đất rồi bỏ chạy.
Lục Trầm Ngọc: "..."
Lục Trầm Ngọc không quan tâm đến người bảo vệ kỳ quặc này nữa, sau khi chuyển hành lý vào biệt thự, cô kéo xe đẩy trả lại cho bảo vệ.
Thôi kệ, chắc là ghen tị với mình đây mà.
Lục Trầm Ngọc sung sướиɠ ở trong biệt thự một đêm, có lẽ vì hôm nay chuyển nhà quá mệt nên cô ngủ đặc biệt ngon.
Nhưng đến ngày hôm sau thì cô không cười nổi nữa.
"Cái gì? Ông nói tôi thừa kế biệt thự phải nộp 3% thuế trước bạ, vậy là bao nhiêu?"
"3 triệu 600 nghìn!"
"Còn phí công chứng 240 nghìn?"
"Còn có cái thuế tem gì đó 60 nghìn nữa?"
Lục Trầm Ngọc choáng váng, hoàn toàn không dám tin mình thừa kế một căn nhà mà phải nộp nhiều thuế đến vậy.
2
0
1 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
