TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2
Chương 2

Lục Trầm Ngọc cũng chẳng biết nên gọi là gì, thôi thì cứ tạm gọi là bà cô vậy.

Luật sư lấy ra một tập tài liệu: "Cô Lục, đây là hồ sơ thừa kế của căn biệt thự này, phiền cô ký vào đây."

"Ký xong những giấy tờ này là căn nhà này thuộc về tôi sao?"

"Đúng vậy."

Lục Trầm Ngọc xem qua, xác nhận đây đúng là các văn bản như giấy thỏa thuận thừa kế và giấy chứng nhận quyền thừa kế, liền cầm bút lên định ký.

Ngay lúc cô định ký, vị luật sư lại lên tiếng: "Cô Lục, có một việc cần phải nói rõ với cô. Bà Lục Minh Việt lúc sinh thời vì chữa bệnh nên có nợ một khoản chi phí. Nếu cô thừa kế bất động sản này thì cần phải thay bà Lục Minh Việt trả khoản nợ đó."

Tay Lục Trầm Ngọc dừng lại.

"Khoản nợ đó là bao nhiêu?"

Luật sư: "Không nhiều, chỉ hơn hai triệu thôi."

Cây bút trên tay Lục Trầm Ngọc rơi xuống, cô kinh ngạc thốt lên: "Bao nhiêu? Ông nói bao nhiêu? Hơn hai triệu mà không nhiều á? Món nợ sinh viên bốn mươi nghìn của tôi đã thấy nhiều lắm rồi, ông lại bảo hơn hai triệu là không nhiều?"

"Căn nhà này tôi không cần nữa, ông cứ lấy nó đi mà trả nợ." Lục Trầm Ngọc vội vàng nhét lại tập tài liệu vào tay luật sư.

Vị luật sư rất bình tĩnh, dường như đã lường trước được phản ứng của Lục Trầm Ngọc, ông lại từ tốn nói: "Căn biệt thự này có giá thị trường là 120 triệu."

Lục Trầm Ngọc lập tức giật lại tập tài liệu.

"Ôi chao, đây là tài sản bà cô để lại cho tôi thì đương nhiên tôi phải nhận rồi, nếu không tài sản nhà họ Lục chúng tôi chẳng phải sẽ rơi vào tay người ngoài sao? Thế thì tôi biết ăn nói thế nào với tổ tiên liệt tông đây? Ký, tôi phải ký."

Lục Trầm Ngọc đến cả tên của bố mình là gì cũng sắp quên rồi thì còn nói gì đến tổ tiên liệt tông, nhưng điều đó không cản trở cô lôi ra để dùng.

Ký xong giấy tờ trong ba nốt nhạc, vị luật sư liền giao chìa khóa biệt thự, sổ đỏ và các giấy tờ khác cho cô, chỉ dặn Lục Trầm Ngọc có thời gian thì tự đi làm thủ tục sang tên.

Lục Trầm Ngọc cẩn thận cất mọi thứ vào ba lô, sau đó lại đi tham quan biệt thự của mình một lần nữa, trong lòng sướиɠ không tả xiết.

Biệt thự rất lớn, có lẽ vì đã lâu không có người ở nên có chút âm u.

Còn có một khoảng sân vườn, hoa cỏ bên trong vì không có ai chăm sóc nên chết thì chết, héo thì héo, những cây còn sống sót thì mọc um tùm.

2

0

1 tuần trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.