TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 88
Chương 88

Nhị di nương ngẩng đầu, thở phào nhẹ nhõm. Nếu nói vậy, thì may mắn là hắn chưa kịp làm gì. Nhưng… bộ dạng xộc xệch của con gái bà, cộng với việc bị hắn nhìn thấy thân thể, chuyện này mà lộ ra ngoài cũng không hay ho gì.

“Xảy ra chuyện gì mà ồn ào vậy?” Lôi thị dẫn theo Liễu Vân Hoa và Liễu Vân Hàn tới. Nghe tiếng khóc lóc, phía sau Liễu Vân Hàn còn tưởng kế hoạch đã thành công. Nhưng khi đến nơi, hắn thấy người bị gia đinh trói chính là Triệu Vinh Đăng, thì sắc mặt lập tức thay đổi.

“Cái gì?! Vinh Đăng, ngươi… sao lại thành ra thế này?!”

Vinh Đăng? Tên này là Triệu Vinh Đăng, con trai của Thứ sử?!

Trong đại sảnh, Triệu Vinh Đăng được cởi trói nhưng xung quanh vẫn đầy hộ vệ của Hầu phủ. Hắn sợ đến mức không dám cử động.

“Triệu công tử, có thể giải thích chuyện này cho lão thân được không?”

Lão phu nhân lên tiếng, ánh mắt sắc bén như muốn nhìn thấu tâm can hắn.

Triệu Vinh Đăng vô thức nhìn về phía Liễu Vân Hàn, nhưng đối phương chỉ ra hiệu bảo hắn không được nói thật.

“Tại… tại hạ vào phủ tìm Tam thiếu gia, nghe trong hoa viên có tiếng động lạ nên mới đi xem. Sau đó, thì… thì…”

“Thì làm sao?”

“Thì thấy một tiểu thư nằm trên cỏ… Tại hạ không làm gì cả! Thật mà!”

Lão phu nhân quay sang Xuân Hương. Nha hoàn này chắc chắn đáp: “Nô tỳ thấy Triệu công tử định ra tay với Thất tiểu thư nên lập tức ngăn cản.”

“Ngươi nói bậy! Bản công tử nào có…”

“Triệu công tử, nha hoàn này theo lão thân từ nhỏ, không thể nào nói dối.” Lời của lão phu nhân ngầm khẳng định, bà tin Xuân Hương.

“Tổ mẫu, Triệu công tử nói thấy Thất muội nằm trên đất. Thư nhi không hiểu, lúc con rời đi, Thất muội vẫn rất ổn…”

Ánh mắt lạnh lùng của Vân Thư quét qua Triệu Vinh Đăng, khiến hắn càng thêm chột dạ. Lúc này, Liễu Vân Dao đã được dẫn ra, ma ma cúi người bên tai lão phu nhân báo cáo rằng Thất tiểu thư không bị xâm phạm.

“Dao Nhi.”

Lão phu nhân gọi một tiếng, khiến Liễu Vân Dao hai chân mềm nhũn, quỳ sụp xuống. “Tổ… tổ mẫu…”

Nàng liếc nhìn Liễu Vân Hàn cầu cứu, nhưng ánh mắt đầy sát khí của hắn khiến nàng sợ hãi rụt lại.

“Dao Nhi, nhớ lại xem, đã xảy ra chuyện gì?”

“… Dao Nhi không nhớ rõ…”

“Thất tiểu thư, rõ ràng là chính ngươi nằm trên đất, sao lại không nhớ? Đừng hại ta!” Triệu Vinh Đăng không thể thừa nhận mình từng có ý đồ xấu, nếu không, chắc chắn sẽ bị cha đánh chết hoặc bị Hầu phủ xử tội.

“Ta… sao ta lại nằm trên đất chứ…” Toàn thân Liễu Vân Dao run rẩy. Khi quay đầu đối diện ánh mắt của Vân Thư, nàng mới nhận ra, Lục tỷ hoàn toàn không phải người nàng có thể động đến.

Nàng chỉ nhớ mơ hồ, sau khi uống một chén trà thì cảm thấy mệt, mọi chuyện sau đó đều không rõ.

“Lão phu nhân, trà và bánh ngọt đều đã được kiểm tra, không có vấn đề gì.” Một gia đinh bước vào báo cáo.

Không có vấn đề gì?! Liễu Vân Hàn trừng lớn mắt. Con bé vô dụng này lại không hạ thuốc cho Vân Thư?!

Liễu Vân Dao cũng giật mình. Sao có thể thế được? Rõ ràng mình đã bỏ thuốc vào ấm trà của Lục tỷ! Nhưng rất nhanh, nàng thấy nhẹ nhõm. Không có vấn đề thì thôi, nếu lão phu nhân biết mình hạ thuốc, chắc chắn sẽ bị đánh chết.

Căn phòng chìm trong sự im lặng. Triệu Vinh Đăng không thừa nhận ý đồ bất chính, cũng không thể chứng minh vì sao Liễu Vân Dao lại nằm trên đất. Xuân Hương thì kiên quyết khẳng định rằng Triệu Vinh Đăng đã có hành động đáng ngờ với Thất tiểu thư.

8

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.