TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 127
Chương 127

Hôn sự của các con trong phủ đều phải do chính thất phu nhân quyết định. Lúc này, Lôi thị chỉ mong nhanh chóng đẩy tai họa này ra khỏi phủ. Nếu nàng gả vào tướng quân phủ, để Lôi Chấn hành hạ, chắc chắn nàng không có đường sống yên ổn. Hầu gia cũng sẽ không vì một tiểu thư dòng thứ mà đắc tội với tướng quân phủ.

“Mẫu thân, hay để con dẫn biểu đệ đến gặp Lục muội, chắc chắn hắn sẽ ưng ý!” Liễu Vân Hoa nói rồi kéo Lôi Chấn ra ngoài. Liễu Vân Phong không yên tâm, đành đi theo.

Lúc này là giờ Vân Thư thường đi qua viện của lão phu nhân.

Liễu Vân Hoa dẫn Lôi Chấn đến con đường nàng hay đi qua, ba người ngồi trong đình quan sát. Cuối cùng, Liễu Vân Phong không nhịn được mà lên tiếng: “Vân Hoa, Lục muội và biểu đệ e rằng không hợp đâu.”

“Đại ca sao biết không hợp? Muội thấy Lục muội và biểu đệ đúng là trời sinh một cặp.”

“Vân Hoa…”

“Biểu tỷ, là nàng sao?” Lôi Chấn bất ngờ lên tiếng, ánh mắt hướng về phía xa, nơi một nhóm ba người chủ tớ đang chậm rãi đi tới. Chính giữa là một nữ tử với mái tóc đen búi gọn, làn da trắng như ngọc, biểu cảm bình thản không dao động. Ngoài Vân Thư, còn có thể là ai?

“Đúng rồi, biểu đệ thấy thế nào?”

Lôi Chấn thất vọng, giọng hạ thấp: “Cứ tưởng là tuyệt sắc giai nhân, hóa ra cũng chỉ thường thôi.” So với những cô nương lộng lẫy ở hoa lâu, Lục biểu muội này chẳng hấp dẫn được hắn. Hắn thích những người phụ nữ quyến rũ, yêu kiều hơn.

Nhìn biểu cảm của hắn, Liễu Vân Hoa lập tức hiểu Vân Thư không hợp khẩu vị của biểu đệ, lòng không khỏi bực bội. Cháu thứ của tướng quân phủ mà cũng đòi kén chọn? Được làm thông gia với Hầu phủ đã là phúc phận lắm rồi! Vậy mà phải mất công thuyết phục hắn. Hừ, đúng là Lục muội vô dụng, đến cả biểu đệ cũng chê!

“Đừng nhìn vẻ ngoài lạnh nhạt của Lục muội. Nàng ngoan ngoãn lắm, ngay cả tổ mẫu nghiêm khắc cũng rất yêu thương nàng, đủ thấy khả năng lấy lòng người của nàng không phải tầm thường. Nếu nàng trở thành vợ đệ, chẳng phải đệ cũng sẽ được lão phu nhân cưng chiều sao?”

“Vân Hoa, nếu biểu đệ không thích, muội đừng ép hắn.” Liễu Vân Phong thở phào nhẹ nhõm. May mà biểu đệ không thích, nếu hai người thành thân, Lục muội chắc chắn sẽ chịu khổ.

“Đại ca sao biết biểu đệ không thích?” Liễu Vân Hoa có vẻ không vui, như thể đại ca đang đứng về phía Vân Thư.

“Đúng vậy, đại biểu ca sao biết ta không thích?” Lôi Chấn đột nhiên đổi giọng, mang theo ý cười.

Liễu Vân Phong nghi hoặc nhìn hắn. Gương mặt bá đạo của Lôi Chấn lộ rõ vẻ bất mãn: “Nếu biểu ca thật lòng nghĩ cho ta, sao không nói giúp ta vài lời trước mặt Thái tử?”

Lời này đầy trách móc không che giấu. Nghe nhắc đến Thái tử, Liễu Vân Hoa ngạc nhiên. Chuyện gì đã xảy ra mà mình không biết? Đại ca và biểu đệ có mâu thuẫn sao?

“Biểu đệ, việc tỷ thí ngựa giữa hai nước không phải chuyện nhỏ, hơn nữa, đó là quyết định của Thái tử.”

“Biểu ca và Thái tử như tay chân, chỉ cần biểu ca chịu giúp, chắc chắn Thái tử sẽ chấp nhận ta!” Lôi Chấn vẫn không ngừng dai dẳng, ôm hận vì không được chọn.

Liễu Vân Phong cảm thấy lo lắng. Nếu hắn vì tức giận mà đồng ý cuộc hôn nhân này, chẳng phải ta đã hại Lục muội sao?

Dứt lời, Lôi Chấn hừ lạnh, bước thẳng về phía Vân Thư.

“Biểu đệ, đệ định đi đâu?!” Liễu Vân Phong đứng bật dậy, vẻ mặt căng thẳng.

“Tất nhiên là đi chào hỏi Lục biểu muội rồi.” Lôi Chấn cười ngông cuồng, nhảy một cái đã đáp xuống trước mặt Vân Thư.

1

0

2 tuần trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.