0 chữ
Chương 31
Thế giới 1 - Chương 31: Em gái bạch nguyệt quang mềm mại của anh trai (31)
Cô muốn dùng tinh thần minh mẫn nhất để đón nhận thử thách phía trước.
Giản Hành Chi quay về sớm hơn cô tưởng.
Cô chưa ngủ được bao lâu thì tiếng mở cửa đánh thức cô dậy.
Thịnh Nhĩ bật dậy ngay lập tức, ánh mắt từ mơ hồ chuyển sang tỉnh táo trong nháy mắt, sau đó hiện lên vẻ bồn chồn lo lắng.
"Anh ơi, em thực sự không cố ý, em không ngờ chuyện lại thành ra thế này."
Giọng cô đầy sợ hãi, ấm ức và tự trách, đôi mắt to lấp lánh nước.
Giản Hành Chi từng bước, từng bước tiến lại gần Thịnh Nhĩ.
Hắn đưa tay chạm vào mặt cô, giọng nhẹ nhàng: "Nhĩ Nhĩ có lỗi gì chứ? Nhĩ Nhĩ chỉ là chơi game, xem livestream thôi mà."
"Nhĩ Nhĩ chỉ dùng quà tặng giá trị cao để thu hút sự chú ý thôi."
"Nhĩ Nhĩ chỉ lợi dụng lòng người, khiến họ gọi điện thôi."
"Nhĩ Nhĩ chỉ là... vô tình lộ mặt trên livestream thôi."
Bàn tay Giản Hành Chi nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Thịnh Nhĩ, ngón cái ấn mạnh lên môi cô.
Thịnh Nhĩ càng sợ hãi hơn, đôi mắt lâu rồi không thấy nỗi khϊếp sợ nay lại hiện về. Giọng cô run rẩy: "Em thực sự không ngờ chuyện lại thế này."
"Anh! Em... em có thể giải thích!"
Mắt Thịnh Nhĩ chợt sáng lên: "Cứ nói em phẫu thuật thẩm mỹ, em chỉnh sửa thành thế này, họ sẽ không nghi ngờ đâu."
Cô kéo tay áo Giản Hành Chi: "Lúc đó em sẽ đứng ra giải thích cặn kẽ, em nhất định sẽ bù đắp được."
Ánh mắt Giản Hành Chi càng thêm u ám, nụ cười trên môi ngày càng rõ rệt: "Nhĩ Nhĩ của anh thông minh vượt quá tưởng tượng. Vậy em đoán xem, tiếp theo anh sẽ làm gì?"
Thịnh Nhĩ bồn chồn, ánh mắt hoang mang lúng túng, bàn tay nắm chặt ống tay áo Giản Hành Chi càng siết chặt hơn.
Giản Hành Chi cúi người, liếʍ nhẹ dái tai Thịnh Nhĩ rồi thì thầm bên tai cô: "Em rất coi trọng danh hiệu tiểu thư nhà họ Giản phải không? Vậy... như ý em muốn."
"Em gái... của anh."
Giọng nói nhẹ nhàng lướt vào tai Thịnh Nhĩ, tựa như tiếng hát mê hoặc của nàng tiên cá, lại như lời thì thầm của yêu quái.
Mê hoặc đến xao xuyến, mang theo sự quyến rũ khó tả.
Đầu lưỡi đỏ thẫm của hắn liếʍ lên dái tai Thịnh Nhĩ, khiến cô rùng mình từ tai lan khắp cơ thể.
Thịnh Nhĩ: [Chà, đúng là phê thật.]
Hệ thống: [Ú ha! Cất cánh nào! Tôi dự đoán lần này khí vận tử sẽ không dễ dàng tha cho cô đâu. Anh em gái gì đó, hí hí, đúng là mấy người biết chơi thật.]
Giản Hành Chi giật chiếc cà vạt ra, dùng nó che mắt Thịnh Nhĩ: "Ngoan, anh đưa em ra ngoài."
Chiếc cà vạt được thắt nút chặt cứng, Thịnh Nhĩ chỉ thấy trước mắt một màu đen kịt, chẳng nhìn thấy gì.
Cô lo lắng siết chặt cánh tay Giản Hành Chi, áp sát vào người hắn hơn.
Khẽ gọi một tiếng "anh" đầy lệ thuộc.
Giản Hành Chi quay về sớm hơn cô tưởng.
Cô chưa ngủ được bao lâu thì tiếng mở cửa đánh thức cô dậy.
Thịnh Nhĩ bật dậy ngay lập tức, ánh mắt từ mơ hồ chuyển sang tỉnh táo trong nháy mắt, sau đó hiện lên vẻ bồn chồn lo lắng.
"Anh ơi, em thực sự không cố ý, em không ngờ chuyện lại thành ra thế này."
Giọng cô đầy sợ hãi, ấm ức và tự trách, đôi mắt to lấp lánh nước.
Giản Hành Chi từng bước, từng bước tiến lại gần Thịnh Nhĩ.
Hắn đưa tay chạm vào mặt cô, giọng nhẹ nhàng: "Nhĩ Nhĩ có lỗi gì chứ? Nhĩ Nhĩ chỉ là chơi game, xem livestream thôi mà."
"Nhĩ Nhĩ chỉ dùng quà tặng giá trị cao để thu hút sự chú ý thôi."
"Nhĩ Nhĩ chỉ lợi dụng lòng người, khiến họ gọi điện thôi."
"Nhĩ Nhĩ chỉ là... vô tình lộ mặt trên livestream thôi."
Thịnh Nhĩ càng sợ hãi hơn, đôi mắt lâu rồi không thấy nỗi khϊếp sợ nay lại hiện về. Giọng cô run rẩy: "Em thực sự không ngờ chuyện lại thế này."
"Anh! Em... em có thể giải thích!"
Mắt Thịnh Nhĩ chợt sáng lên: "Cứ nói em phẫu thuật thẩm mỹ, em chỉnh sửa thành thế này, họ sẽ không nghi ngờ đâu."
Cô kéo tay áo Giản Hành Chi: "Lúc đó em sẽ đứng ra giải thích cặn kẽ, em nhất định sẽ bù đắp được."
Ánh mắt Giản Hành Chi càng thêm u ám, nụ cười trên môi ngày càng rõ rệt: "Nhĩ Nhĩ của anh thông minh vượt quá tưởng tượng. Vậy em đoán xem, tiếp theo anh sẽ làm gì?"
Thịnh Nhĩ bồn chồn, ánh mắt hoang mang lúng túng, bàn tay nắm chặt ống tay áo Giản Hành Chi càng siết chặt hơn.
Giản Hành Chi cúi người, liếʍ nhẹ dái tai Thịnh Nhĩ rồi thì thầm bên tai cô: "Em rất coi trọng danh hiệu tiểu thư nhà họ Giản phải không? Vậy... như ý em muốn."
Giọng nói nhẹ nhàng lướt vào tai Thịnh Nhĩ, tựa như tiếng hát mê hoặc của nàng tiên cá, lại như lời thì thầm của yêu quái.
Mê hoặc đến xao xuyến, mang theo sự quyến rũ khó tả.
Đầu lưỡi đỏ thẫm của hắn liếʍ lên dái tai Thịnh Nhĩ, khiến cô rùng mình từ tai lan khắp cơ thể.
Thịnh Nhĩ: [Chà, đúng là phê thật.]
Hệ thống: [Ú ha! Cất cánh nào! Tôi dự đoán lần này khí vận tử sẽ không dễ dàng tha cho cô đâu. Anh em gái gì đó, hí hí, đúng là mấy người biết chơi thật.]
Giản Hành Chi giật chiếc cà vạt ra, dùng nó che mắt Thịnh Nhĩ: "Ngoan, anh đưa em ra ngoài."
Chiếc cà vạt được thắt nút chặt cứng, Thịnh Nhĩ chỉ thấy trước mắt một màu đen kịt, chẳng nhìn thấy gì.
Cô lo lắng siết chặt cánh tay Giản Hành Chi, áp sát vào người hắn hơn.
Khẽ gọi một tiếng "anh" đầy lệ thuộc.
4
0
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
