TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Thiên Nguyệt Truyện

Giờ đã là buổi chiều ,tuyết có vẻ đã ngừng rơi,nàng cùng Lăng Nhi ra phía sau hậu viện ở phía sau đó có một mái đình lúc mùa hè có thể ra đó ngồi hóng mát,ở gần đó có chiếc xích đu mà nàng thường hay ra đó ngồi chơi.

Nàng ngồi trên chiếc xích đu vẻ mặt có chút buồn,không biết trong lòng nàng đang có tâm tư gì mà buồn rầu như vậy.

Cảm giác khung cảnh ở đây hôm nay có vẻ im ắng ,không chút động tĩnh,mọi thứ xung quanh im lặng như tờ mà nàng cũng vậy.

Bầu không khí yên lặng cùng với khung cảnh lạnh giá mùa đông khiến con người ta phải cảm thấy ghê sợ.

Lăng Nhi đột nhiên cất lời phá tan bầu không khí yên lặng đó:

"Công Chúa ,người sao vậy?Không được khỏe sao?Hay là chúng ta quay về phòng đi "

"Không sao ,ở ngoài này không khí dễ chịu hơn là ngồi trong phòng"

"Vậy,chúng ta ngồi đây một lát vậy,lát em đi làm chút điểm tâm mang về phòng cho người"

"Ừm ,vậy cũng được"

Nàng ngẩng đầu nhìn Lăng Nhi trên môi hé lên một nụ cười,đã lâu lắm rồi không thấy nàng cười dù chỉ là một lần sao hôm nay nàng lại cười với Lăng Nhi như vậy?

Nàng ngồi trên chiếc xích đu khẽ đung đưa người theo xích đu ,bỗng phía sau có một giọng nói nghe rất quen tai.

Nàng ta đang tiến về phía nàng ,bước chân dần dần nghe rõ hơn đi dẫm lên sỏi,nàng ta đứng cách nàng không xa,hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng như đang muốn khiêu chiến với nàng vậy.

"Thời tiết hôm nay đúng là thật đẹp ,chỉ tiếc là Vương Gia đang ở trong phòng giải quyết chút chuyện không thể đi dạo cùng muội được,thật đáng tiếc".

Quả như nàng ta nói Vương Gia dạo này đang phải giải quyết một vài chuyện nên ít khi thấy hắn ở trong phủ.Nhưng lời nói vừa rồi của nàng ta là có ý gì ,nàng ta đang cố giễu cợt với nàng hay đang muốn khiêu khích nàng.

Nàng không muốn nói câu nào với nàng ta cả,nàng đứng dậy rời khỏi hậu viên quay trở về phòng,Lăng Nhi cũng đi theo sau nàng .

Một tiếng ngã bịch xuống đất,nàng quay lại đã thấy nàng ta ngã xuống đất cùng với tiếng than vãn nhẹ "Ây da...."

Nàng chỉ vừa đi qua nàng ta ,không có động chạm gì đến nàng ta vậy mà sao nàng ta lại ngã xuống đất như vậy.Nô tỳ Lan Hương bên cạnh nhìn chủ tử của mình liền hiểu ý nàng ta liền kêu lớn tiếng : "Nương Nương người không sao chứ,Vương Phi sao người lại xô ngã Nương Nương nhà nô tỳ,ây da...Người đâu mau kêu thái y ,mau lên,mau lên..."

Lăng Nhi thấy vô lý liền nói lại "Ngươi nói vớ vẩn gì vậy,Công Chúa nhà ta chưa động đến Nương Nương nhà ngươi ,sao ngươi lại vu khống cho Công Chúa nhà ta".

Nàng thì thầm bên tai Lăng Nhi ,tiếng nói rất nhỏ vừa đủ hai người nghe thấy

"Đúng là ả nữ nhân mưu mô xảo quyệt ,lòng dạ thâm sâu".

Nàng cũng chẳng muốn nói lại làm gì , có nói cũng vô ích.

Thật nhanh ,âm thanh không mấy chốc hắn đã nghe thấy,hắn xuất hiện cũng thật nhanh.Hắn đứng bên cạnh nàng liếc nàng một cái vẻ mặt vô cùng tức giận.

"Vương Phi là nàng làm Thiên Nhi bị ngã sao?"

"Ta không có ,chính cô ta tự mình ngã xuống ,ta chỉ đi qua chứ không đụng chạm gì đến cô ta ,chính nàng ta tự ngã rồi vu khống cho ta"

Hắn nhìn nàng với đôi mắt đầy oán khí,hắn sẽ làm gì nàng đây,chẳng nhẽ vì một người nữ nhân mà hắn coi là thanh mai trúc mã từ nhỏ mà xử tội một Vương Phi như nàng ,quá vô lý.

"Vương Gia ,ta vừa nói với Vương Phi vài câu mà tỷ ấy không thèm nghe mà còn tức giận liền xô ta ngã xuống ,bây giờ chân ta bị chảy máu rồi không thể đi được nữa ,Vương Gia người phải làm chủ cho ta" .Hàn Thiên Nhi bắt đầu tỏ vẻ yếu đuối trước mặt hắn.

Vẻ mặt của Hàn Thiên Nhi bây giờ khiến nàng cũng cảm thấy lo sợ,ghê tởm.

Trên mặt hắn chỉ hiện lên sự ghen ghét với nàng không hề có chút động lòng yêu mến nàng.

"Nếu chuyện này do Vương Phi làm ,vậy thì phạt nàng 10 gậy,chép kinh phật 10 lần"Hắn không suy xét chuyện này gì cả liền đưa ra một hình phạt cho nàng trong khi nàng chưa thừa nhận có phải mình làm hay không ,quả thật hắn rất vô lý,không suy xét phải trái đúng sai mà đã vội kết luận tội danh cho nàng.

"Ta....Ta...Tại sao phải là ta,ngài đã điều tra chưa mà đã đặt tội danh lên người ta rồi?"Nàng bối rối không thể tưởng tượng được hắn lại cho là nàng sai.

Hắn nhìn liếc nàng rồi không nói thêm câu gì nữa ,hắn liền kêu người đưa nàng xuống đánh phạt 10 gậy,rồi cấm túc nàng trong phòng chép phạt 10 lần ,chưa chép đủ thì không được bước ra khỏi phòng.

Chép phạt thì nàng còn có thể ngồi chép được chứ đánh nàng 10 gậy thì làm sao nàng có thể chịu được cơ chứ,đúng là hắn không có chút thương hoa tiếc ngọc.

19

0

6 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.