Chương 2
Thiên Nguyệt Truyện
Nắng đã lên nhưng vẫn có chút lạnh.
Hôm nay tâm trạng nàng có chút không tốt,mặt buồn rầu không biết đang nghĩ thứ gì,ngồi trong phòng uống trà chống tay lên cằm ngẩn ngơ .
"Công chúa ,hôm nay tuyết vẫn rơi người có muốn đi ngắm tuyết rơi không ,hậu viện giờ vắng người lắm ,rất yên tĩnh" .Thấy tâm trạng nàng không được tốt cô cố tìm thứ gì đó để nàng có tâm trạng tốt hơn.
"Tuyết ...Tuyết rơi....!!" Nàng lẩm bẩm trong mồm ,cảm giác mệt mỏi.
"Thôi được ,chúng ta đi ngắm tuyết rơi "Nàng đứng dậy cùng Lăng Nhi đi ra phía sau hậu viện ngắm tuyết.
Vừa đi nàng vừa nghĩ trong đầu"Chắc hôm nay sẽ không gặp mấy thứ xui quẩy như hôm qua đâu nhỉ"
Nàng đứng bên cạnh cây mai đỏ ,ngước nhìn lên những bông mai đỏ đang nở đỏ rực trong tuyết trắng.
"Ồ,tỷ tỷ ta còn tưởng hôm nay tỷ sẽ đóng cửa ngồi trong phòng chứ"
Lại là nàng ta , người nữ nhân khiến nàng phải chịu nhiều ấm ức.Kể từ nàng ta vào phủ thì cuộc sống của nàng đã thay đổi . Nàng ta là con gái của Tả tướng Viêm triều ,vốn quen biết với vương gia từ nhỏ cũng xem như là thanh mai trúc mã với hắn.Sau này vì việc liên hôn giữa hai nước Tây Lạc và Viêm Triều nên nàng được gả cho hắn ,vốn dĩ cuộc hôn nhân của nàng đã không có tình yêu nhưng nàng gả vào vương phủ của hắn cũng không phải bị ấm ức gì cả ,hắn cũng hay cho người sắm sửa mọi thứ nàng cần nên cuộc sống trong phủ cũng an nhàn không có khó khăn hay trở ngại gì.
Nhưng một năm sau đó Hàn Thiên Nhi đã được gả vào phủ trở thành người bên cạnh hắn ,cũng phải thôi bởi lẽ hắn muốn cho nàng ta làm Vương Phi nhưng lại không thể ,một bên là Công Chúa Tây Lạc sắp được gả cho hắn đồng thời đây cũng là chuyện đại sự liên quan đến an nguy xã tắc nên hắn cũng không muốn gây ra rắc rối nên hắn cho nàng làm Vương Phi còn Hàn Thiên Nhi sau được gả làm thiếp thất bên cạnh hắn.
Nàng không thích Hàn Thiên Nhi ,bởi tính cách ngạo mạn,cậy quyền ,cậy phụ thân là Tả tướng nên thường hay gây sự với nàng.
Bởi nàng là công chúa Mộ Dung Thiên Nguyệt của Tây Lạc một mình gả sang đây bên cạnh chỉ mình Lăng Nhi là người thân duy nhất của nàng ,hai người lớn lên bên nhau từ nhỏ nên cũng xem như tỷ muội ruột thịt,chỉ có Lăng Nhi mới hiểu trong lòng nàng đang nghĩ gì ,lo lắng thứ gì .
"Công Chúa người không sao chứ "
Nàng đứng ngây người nhìn nàng ta ,trên môi có một nụ cười mỉa mai.
"Sao ta phải ở trong phòng chứ,ta là Vương Phi trong phủ này ta thích làm gì đó là quyền của ta ,muội muội cũng muốn quản ta sao"
"Ta nào dám quản việc của tỷ tỷ,chỉ là hôm nay thấy mặt tỷ không được vui chẳng lẽ tỷ tỷ bị bệnh có cần ta gọi thái y đến khám cho tỷ hay không"Nàng ta nhìn lướt nàng từ trên xuống dưới đôi mắt giễu cợt với nàng.
"Không cần muội muội phải lo lắng,ta nào dám nhận thành ý của muội , ta không sao ,ta đi trước đây bầu không khí lại chẳng trong lành nữa rồi ,Lăng Nhi chúng ta đi thôi"Nàng giễu cợt lại với nàng ta ,giờ thì nàng ta tức đến nỗi không nói được gì đành phải cắn răng chịu đựng cho qua chuyện này.
Nàng rời đi ,người kia cũng thuận theo đáp lễ với nàng .
11
0
6 tháng trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
