0 chữ
Chương 43
Chương 43
Tay không xé rách...
Tùy Ninh quan sát trong phòng, rõ ràng là phòng sáu người nhưng lại có bốn chiếc giường tầng, một chiếc được đặt ở trong góc, giường trên chất không ít đồ đạc, giường dưới chỉ còn một tấm ván gỗ.
Bởi vì sau khi xảy ra sự kiện 304, trường học đã trở thành khu vực cấm nên không có ai tới thu dọn đồ đạc, đồ dùng hàng ngày của năm nữ sinh kia vẫn còn đó.
Tùy Ninh: “Mạch Kỳ, cô điều tra xem trường học có hồ sơ nào về cái chết của học sinh trước đó không.”
Mạch Kỳ cũng hiểu rõ bình thường khi lệ quỷ gϊếŧ người, ngoài gϊếŧ người vô tội ra thì chúng còn trả thù những người đã làm tổn thương mình.
Nếu sinh vật biến dị này đã gϊếŧ người trắng trợn ở trường học như vậy, cũng không muốn rời khỏi trường, vậy thì rất có thể trước đó cô ta là học sinh của trường.
Tùy Ninh liếc nhìn đồ đạc của năm nữ sinh, có thể thấy hoàn cảnh gia đình của bọn họ khá tốt, điện thoại, quần áo, đồ trang điểm đều khá cao cấp.
Bàn trong kiểu phòng nhiều người như vậy được ghép từ mấy cái bàn lớn lại với nhau, mọi người cùng học tập ở trên đó.
Nhưng cũng có một chiếc bàn nhỏ đặt lẻ loi ở bên cạnh chiếc giường tầng trong góc kia.
Tùy Ninh: “Trọng điểm là điều tra nữ sinh thứ sáu ở phòng 304 trước đó.”
Mạch Kỳ: “Tôi đang định nói với cô đây, nữ sinh thứ sáu ở phòng 304 đã nghỉ học từ nửa năm trước khi trước xảy ra sự kiện gϊếŧ người.”
Tùy Ninh nhíu mày: “Không chết à?”
Mạch Kỳ: “Chết rồi, nhưng không phải chết ở trường học, địa điểm tử vong là ở gần đường sắt bên cạnh trường học. Nguyên nhân tử vong là bị cắt cổ bởi một mảnh sắt bắn ra khi đoàn tàu chạy qua, lúc phát hiện thì đầu đã sắp lìa khỏi cổ.”
Tùy Ninh suy nghĩ một lát: “Người chết này tên là gì?”
Mạch Kỳ: “Lý Kiều Hà.”
Tùy Ninh cũng không kiêng kị, bèn ngồi lên chiếc giường trống không kia.
Chắc hẳn Lý Kiều Hà là sinh vật biến dị kia, thời gian và nguyên nhân cái chết đều khớp, nhưng mà...
Nhìn bố cục của phòng ký túc xá 304, Tùy Ninh tưởng rằng Lý Kiều Hà bị bạo lực học đường, cuối cùng quay lại trả thù các bạn học xung quanh, nhưng tại sao địa điểm tử vong lại không phải ở trường học?
Chẳng lẽ cô đã nghĩ sai rồi?
Mạch Kỳ chia sẻ những manh mối có ích mà cô ấy tìm được từ trong tài liệu cho Tùy Ninh, bình thường viện nghiên cứu manh mối nhiệm vụ sẽ trực tiếp giao tất cả cho các chuyên viên tư vấn, để chuyên viên tư vấn tự phân tích và tìm manh mối có ích.
Mạch Kỳ: “Thành tích của Lý Kiều Hà rất tốt, các giáo viên cũng rất thích cô ta.”
Tùy Ninh trầm ngâm một lát: “Giáo viên đã chết là ai?”
Mạch Kỳ: “Chủ nhiệm giáo vụ, chủ yếu quản lý tỉ lệ lên lớp của học sinh và giữ gìn trật tự bình thường của trường học.”
Thời gian đã đến ba giờ sáng, Tùy Ninh không buồn ngủ là bởi vì cô đã biến dị.
Mạch Kỳ cũng không buồn ngủ, bởi vì...
Chuyên viên tư vấn cũng đã tiếp nhận biến dị.
Nhưng bọn họ không ăn quả cái, mà trước mỗi nhiệm vụ sẽ được tiêm dịch tế bào cơ thể đã tiếp nhận biến dị, để bọn họ có thể giữ được tinh thần và thể lực trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, không đến mức xuất hiện tình huống điều tra viên xông pha chiến đấu ở tiền tuyến, mà chuyên viên tư vấn lại ngủ gục mất.
Bên kia, Mạch Kỳ đang ở trong phòng tư vấn của mình, trong phòng có bốn màn hình lớn, hai chiếc bàn phím được Mạch Kỳ gõ ra tiếng tách tách trong trẻo.
Mạch Kỳ cảm thấy khó hiểu, theo lý thuyết thì cả cô ấy và Tùy Ninh đều nhìn ra có thể Lý Kiều Hà đã gặp phải chuyện gì đó ở trong trường, nhưng trường học lại không có dữ liệu gì.
Nói cách khác, có thể đã bị người ta cố ý xóa bỏ.
Những gì mà viện nghiên cứu đưa cho chuyên viên tư vấn đều là những manh mối do địa phương phối hợp cung cấp, không có nhiều hơn.
Mạch Kỳ hạ giọng: “Có lẽ dữ liệu đã bị xóa bỏ, tôi thử xem có tìm được dữ liệu ban đầu để khôi phục hay không…”
Tùy Ninh quan sát trong phòng, rõ ràng là phòng sáu người nhưng lại có bốn chiếc giường tầng, một chiếc được đặt ở trong góc, giường trên chất không ít đồ đạc, giường dưới chỉ còn một tấm ván gỗ.
Bởi vì sau khi xảy ra sự kiện 304, trường học đã trở thành khu vực cấm nên không có ai tới thu dọn đồ đạc, đồ dùng hàng ngày của năm nữ sinh kia vẫn còn đó.
Tùy Ninh: “Mạch Kỳ, cô điều tra xem trường học có hồ sơ nào về cái chết của học sinh trước đó không.”
Mạch Kỳ cũng hiểu rõ bình thường khi lệ quỷ gϊếŧ người, ngoài gϊếŧ người vô tội ra thì chúng còn trả thù những người đã làm tổn thương mình.
Nếu sinh vật biến dị này đã gϊếŧ người trắng trợn ở trường học như vậy, cũng không muốn rời khỏi trường, vậy thì rất có thể trước đó cô ta là học sinh của trường.
Bàn trong kiểu phòng nhiều người như vậy được ghép từ mấy cái bàn lớn lại với nhau, mọi người cùng học tập ở trên đó.
Nhưng cũng có một chiếc bàn nhỏ đặt lẻ loi ở bên cạnh chiếc giường tầng trong góc kia.
Tùy Ninh: “Trọng điểm là điều tra nữ sinh thứ sáu ở phòng 304 trước đó.”
Mạch Kỳ: “Tôi đang định nói với cô đây, nữ sinh thứ sáu ở phòng 304 đã nghỉ học từ nửa năm trước khi trước xảy ra sự kiện gϊếŧ người.”
Tùy Ninh nhíu mày: “Không chết à?”
Mạch Kỳ: “Chết rồi, nhưng không phải chết ở trường học, địa điểm tử vong là ở gần đường sắt bên cạnh trường học. Nguyên nhân tử vong là bị cắt cổ bởi một mảnh sắt bắn ra khi đoàn tàu chạy qua, lúc phát hiện thì đầu đã sắp lìa khỏi cổ.”
Mạch Kỳ: “Lý Kiều Hà.”
Tùy Ninh cũng không kiêng kị, bèn ngồi lên chiếc giường trống không kia.
Chắc hẳn Lý Kiều Hà là sinh vật biến dị kia, thời gian và nguyên nhân cái chết đều khớp, nhưng mà...
Nhìn bố cục của phòng ký túc xá 304, Tùy Ninh tưởng rằng Lý Kiều Hà bị bạo lực học đường, cuối cùng quay lại trả thù các bạn học xung quanh, nhưng tại sao địa điểm tử vong lại không phải ở trường học?
Chẳng lẽ cô đã nghĩ sai rồi?
Mạch Kỳ chia sẻ những manh mối có ích mà cô ấy tìm được từ trong tài liệu cho Tùy Ninh, bình thường viện nghiên cứu manh mối nhiệm vụ sẽ trực tiếp giao tất cả cho các chuyên viên tư vấn, để chuyên viên tư vấn tự phân tích và tìm manh mối có ích.
Mạch Kỳ: “Thành tích của Lý Kiều Hà rất tốt, các giáo viên cũng rất thích cô ta.”
Mạch Kỳ: “Chủ nhiệm giáo vụ, chủ yếu quản lý tỉ lệ lên lớp của học sinh và giữ gìn trật tự bình thường của trường học.”
Thời gian đã đến ba giờ sáng, Tùy Ninh không buồn ngủ là bởi vì cô đã biến dị.
Mạch Kỳ cũng không buồn ngủ, bởi vì...
Chuyên viên tư vấn cũng đã tiếp nhận biến dị.
Nhưng bọn họ không ăn quả cái, mà trước mỗi nhiệm vụ sẽ được tiêm dịch tế bào cơ thể đã tiếp nhận biến dị, để bọn họ có thể giữ được tinh thần và thể lực trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, không đến mức xuất hiện tình huống điều tra viên xông pha chiến đấu ở tiền tuyến, mà chuyên viên tư vấn lại ngủ gục mất.
Bên kia, Mạch Kỳ đang ở trong phòng tư vấn của mình, trong phòng có bốn màn hình lớn, hai chiếc bàn phím được Mạch Kỳ gõ ra tiếng tách tách trong trẻo.
Mạch Kỳ cảm thấy khó hiểu, theo lý thuyết thì cả cô ấy và Tùy Ninh đều nhìn ra có thể Lý Kiều Hà đã gặp phải chuyện gì đó ở trong trường, nhưng trường học lại không có dữ liệu gì.
Nói cách khác, có thể đã bị người ta cố ý xóa bỏ.
Những gì mà viện nghiên cứu đưa cho chuyên viên tư vấn đều là những manh mối do địa phương phối hợp cung cấp, không có nhiều hơn.
Mạch Kỳ hạ giọng: “Có lẽ dữ liệu đã bị xóa bỏ, tôi thử xem có tìm được dữ liệu ban đầu để khôi phục hay không…”
2
0
3 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
