TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Không khí ban đêm dễ chịu, lúc Chúc Tình lên núi, yên tĩnh đến mức chỉ nghe thấy tiếng bước chân của mình.

Chủ nhà đi ra đi vào đều có xe sang đưa đón, dì Bình từng nói, người giúp việc đi mua thức ăn cũng tự lái một chiếc xe trong gara đi.

Đặc biệt là hôm nay Bán Sơn xảy ra tin tức lớn, đến cả người đi dạo cũng không có.

Cho đến khi, một luồng sáng mạnh mẽ ập đến.

...

Tiểu thiếu gia nhà họ Thịnh vất vả lắm mới chộp được cơ hội trộm chìa khóa mà Marisa đeo bên hông, khi ra ngoài đã trang bị đầy đủ.

Nào ngờ đèn pha trên đầu và đèn pin quân dụng được chọn kỹ lưỡng từ phòng làm việc của ba lại sáng đến mức phơi bày hoàn toàn vị trí của cậu.

Tiểu thiếu gia lại biến thành gà con, bị người ta nhấc bổng từ phía sau.

Cổ áo siết chặt, đôi chân nhỏ bé của cậu vùng vẫy, phẫn nộ quay đầu lại.

“Nữ vệ sĩ” một tay xách cậu, bên má trái viết "Người sống chớ gần", bên má phải viết "Không có tình cảm".

"Thông báo cho quản gia đến đón cậu về?"

Nghe xong lời này khí thế của tiểu thiếu gia lập tức giảm xuống: "Cô muốn thế nào?"

Mật độ khu biệt thự phức tạp, vị trí canh gác ban đêm thay đổi, hoàn toàn khác với những gì thể hiện trên sơ đồ, cần người bên trong khu dân cư chỉ dẫn.

Chúc Tình lắc nhẹ sơ đồ kiến trúc có dán bảng phân ca: "Dẫn đường."

Tiểu thiếu gia không tình nguyện, chuyến thám hiểm biến thành dẫn đường.

Cách đó không xa, từ trong trạm an ninh vọng ra tiếng ngáy, có lời đồn hệ thống an ninh của biệt thự vừa chuyên nghiệp vừa hoàn thiện, bao nhiêu người chen nhau muốn vào vị trí này, còn nhân viên cũ lại ngủ dưỡng sinh, không màn công việc.

Chúc Tình tăng nhanh bước chân.

Tiểu thiếu gia cũng sĩ diện, nhanh chóng tìm lại vị thế của mình: "Ê, cô tên gì?"

Mãi mà không thấy trả lời.

"Không nói thì thôi." Cậu nhe hàm răng nhỏ như hạt gạo, vẻ mặt kiêu ngạo: "Tôi cũng không nói cho cô biết, đừng hối hận, bao nhiêu người muốn bắt chuyện với bản thiếu gia đấy!"

Cậu chắp hai tay sau lưng, nén một bụng tức giận, đôi má còn phúng phính hơn cả chiếc cặp sách trên vai.

Tiểu thiếu gia không chịu xưng tên, nhưng dòng chữ mạ vàng trên quai cặp đã bán đứng cậu rồi.

"Nhanh lên đi." Chúc Tình quay đầu lại: "Thịnh Phóng chân ngắn."

Thịnh Phóng ngạc nhiên đến mức quên cả khép miệng, đôi mắt chuyển động nhanh như chớp.

Có lẽ ba mời không phải vệ sĩ nữ mà là cao nhân đoán mệnh, nhưng mà, cô này còn chưa kịp bói toán gì cả!

Địa hình Bán Sơn chẳng khác gì mê cung, Chúc Tình bị Thịnh thiếu gia dắt qua cái đài phun nước thứ ba, cuối cùng cũng đến đích.

1

0

1 tuần trước

22 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.